Pages

16/9/09

Hãy Cứu Các Linh Hồn Khỏi Luyện Ngục (4)

Chương 12: Các Linh Mục Và Các Nữ Tu

Hỏi: Thưa bà Maria, với cảm nghiệm trong 50 năm của bà, có bao nhiêu linh mục tin vào cảm nghiệm của bà?

-Ồ, tôi nghĩ chỉ có ¼ số linh mục tin các cảm nghiệm của tôi mà thôi. Đó là nói về các linh mục tin tưởng tuyệt đối, và dĩ nhiên, các linh mục cấp tiến không tin gì cả.

Hỏi: Tại sao bà lại nghĩ tỷ lệ tin tưởng ít như vậy?

-Các linh hồn bảo tôi rằng chưa bao giờ trong lịch sử Giáo hội mà có tình trạng suy đồi như hiện nay. Tội bỏ đạo ở khắp nơi, và các linh mục phải chịu trách nhiệm về việc này. Thay vì cầu nguyện và giảng dậy Thánh Kinh, các linh mục dường như chạy đi học về khoa Tâm lý học, về cách nói chuyện trước công chúng, về kế toán hay bất kỳ môn học gì khác. Họ muốn học để đến gần quần chúng. Chính các linh mục cần phải chỉ dẫn cho quần chúng làm cách nào để tới gần với Chúa Giêsu và Mẹ Maria hơn, qua việc cầu nguyện, và không nên dậy chính mình phải sắp xếp cách nào để thích ứng với xã hội trần tục. Các linh mục quên rằng nếu các ngài và dân chúng cầu nguyện thì Chúa Giêsu sẽ sắp đặt mọi sự tốt đẹp, êm xuôi. Bạn sẽ thấy khi một giáo xứ đầy lời cầu nguyện thì mọi sự xẩy ra cách tốt đẹp.

Hỏi: Nếu các linh mục nói rằng cảm nghiệm của bà và của các người khác không thể tin là thật được vì chúng không xẩy ra trong Thánh Kinh, vậy bà phải trả lời ra sao?

-Chúa có đủ khả năng để cho phép những sự việc xẩy ra, cho dù chúng không được mô tả cụ thể trong Thánh Kinh. Cũng như tên của bạn hay cái núi kia không thể tìm thấy trong Thánh Kinh thì không có nghĩa là Chúa không thương yêu bạn cách vô biên, và không cảm thấy linh hồn bạn quan trọng hơn mọi sự trên vũ trụ này, hay cái núi kia không ở trong chương trình của Ngài. Có nhiều sự kiện trong Giáo hội, chẳng hạn như Chuỗi Kinh Mân Côi, Thánh Tâm Chúa Giêsu và Áo Đức Bà, tất cả đều đến từ các mặc khải riêng tư, và không hề được nhắc nhở trong Thánh Kinh.

Chúa Giêsu nói cho chúng ta về Luyện ngục, còn Thánh Kinh chứa đầy những câu chuyện liên quan đến nhu cầu nguyện cầu cho các người quá cố. Những điều gì dậy người ta chống lại tình yêu hay ngừng yêu thương, và không thương mến người, thì đều không phải từ Chúa mà đến.

Hỏi: Người ta thường hỏi tại sao chúng ta nên đến với Đức Mẹ Maria, hay tại sao chúng ta nên đến với các Thánh, khi mà chúng ta có thể đi thẳng đến với Chúa Giêsu? Các linh mục và Nữ tu cũng ở trong những người hỏi như vậy. Bà trả lời như thế nào?

-Chúa cho chúng ta ở đây để giúp dỡ lẫn nhau trong cuộc sống này. Nếu những người sống gương mẫu thì có thể dậy chúng ta nhiều điều để tiến đến Thiên Đàng với Chúa Giêsu. Tại sao chúng ta lại không chấp nhận sự giúp đỡ của họ chứ? Bởi vì loại bỏ Đức Mẹ Maria và các Thánh đi nên các giáo phái khác bị mất mát nhiều, vì họ mất đi những người cầu bầu cho họ trước Toà Chúa. Nếu một người không lắng nghe và giúp đỡ người đồng loại thì không đáng sống. Tôi thấy việc đi thẳng tới Chúa Giêsu là một sự kiêu ngạo giả hình. Hãy xem mỗi trẻ thơ lớn lên trong đời đều cần có anh chị em ruột, anh chị em họ, cô dì, chú bác…thì người Ki Tô Hữu cũng trưởng thành bằng các học hỏi và nhận sự trợ giúp từ các Thánh mà đời sống các Ngài đã được ghi chép trong các tài liệu, hồ sơ. Người Ki Tô Hữu cũng học hỏi và nhận sự giúp đỡ từ những người thánh thiện ở chung quanh chúng ta bây giờ.

Riêng cho những ai dám nói rằng họ không cần nhờ sự trợ giúp của Đức Mẹ Maria, tôi hỏi họ vậy chứ Chúa Giêsu đã nói gì với Thánh Gioan Tông Đồ và Mẹ của Chúa vào những giây phút cuối trên Thánh giá?

“Thưa Bà, này là con của Bà. Này con, đây là Mẹ của con.”

Liệu Chúa Giêsu có cho phép chúng ta đến thẳng với Ngài nếu chúng ta coi thường Mẹ Ngài, Người Mẹ cưu mang Ngài, nuôi dưỡng và dậy dỗ Ngài? Tôi thách thức những kẻ nói rằng họ thật sự biết Chúa, nếu như họ không lắng nghe NHỮNG LỜI NÓI ẤY vào giây phút mà Chúa hấp hối cho MỖI MỘT NGƯỜI, TRONG SỐ ĐÓ CÓ HỌ!

Nghe họ nói những điều chống lại Mẹ Maria thì tôi đau đớn lắm. Vậy hãy thử tưởng tượng Chúa Giêsu còn đau đớn đến đâu. Tuy nhiên trong những năm gần nay, Đức Mẹ đang hiện ra ở nhiều nơi trên toàn thế giới một cách đầy quyền năng. Mẹ đang dẫn dắt một số lớn người ta trở lại với Con của Mẹ qua các cuộc hiện ra của Mẹ hầu như ở mỗi góc cạnh của thế giới tuyệt vọng này.

Hỏi: Các linh hồn có nói gì về các linh mục cấp tiến, về vai trò và thái độ của họ trước quần chúng không?

-Có. Điều mà các linh hồn không thích nhất là việc các linh mục không mặc tu phục mà họ mặc thường phục để có thể hoà lẫn vào quần chúng. Các linh hồn cũng nói y như vậy khi đề cập đến các nữ tu không mặc tu phục. Điều này làm cho dân chúng bớt đi sự kính trọng đối với các linh mục và nữ tu mà lẽ ra họ phải có. Các linh mục và nữ tu thề hứa phục vụ Chúa và không thề hứa là làm những gì giống như dân chúng.

Hỏi: Có linh mục ở Luyện ngục không? Nói chung thì điều gì thường đưa họ vào Luyện ngục nhất?

-Có, có nhiều linh mục ở Luyện ngục. Dĩ nhiên, tôi không thể nói cho bạn biết con số phần trăm hay mức độ tội lỗi của họ, nhưng điều nhanh chóng nhất đến trong trí tôi là họ ở đó vì những tội lỗi sau đây: việc không vâng phục Đức Thánh Cha, không yêu mến Thánh lễ, không thích cầu nguyện và ăn chay, không đọc kinh Nhật Tụng, và một lần nữa là vì họ cho chịu Mình Thánh bằng tay.

Hỏi: Bà biết nhiều hơn tôi : Đề tài chịu Mình Thánh Chúa bằng tay đang gây ra sự tranh cãi sôi nổi. Tại sao vậy?

-Quần chúng không được nói cho biết toàn bộ câu chuyện về đề tài này. Họ phải được thông báo rõ ràng. Luật lệ của Giáo hội nói rằng các hàng bệ quỳ để rước Lễ phải được duy trì để cho những ai muốn quỳ gối và chịu Lễ bằng lưỡi. Đây là lời của Đức Giáo Hoàng Phaolô VI. Vậy nếu nhà thờ nào mà không có hàng rào cung thánh là không vâng lời .

Các linh hồn nói với tôi rằng CHO ĐẾN NAY, KHÔNG CÓ MỘT VỊ GIÁO HOÀNG NÀO cho phép rước Lễ bằng tay, nhưng việc này là do một nhóm Hồng Y và Giám mục thúc đẩy qua áp lực chính trị. Các linh mục lớn tuổi và các Giám mục đều biết, nhưng đa số không nói cho quần chúng biết. Do đó, họ mang trách nhiệm lớn lao. Tất cả các vị Giáo Hoàng đều biết rõ rằng cho rước Lễ bằng tay là điều bất kính đối với Đấng Chí Thánh nhất trong các Đấng Thánh. Đức Giáo Hoàng không đưa Mình Thánh Chúa vào tay dân chúng.

Dĩ nhiên, trong các điều kiện ấy, nếu ai lãnh nhận Mình Thánh Chúa trên tay thì không có tội, nhưng tôi xin mọi người hãy lắng nghe các vị Giáo hoàng của chúng ta. Việc chịu Mình Thánh Chúa bằng tay tạo thêm sự phạm Thánh. Hãy để ý mà xem: các phù thủy trả nhiều tiền cho kẻ xấu để trực tiếp làm hại Chúa Giêsu với Mình Thánh Chúa khi người ta bí mật đưa Mình Thánh Chúa ra khỏi nhà thờ. Chúng ta phải ngừng lại không cho người ta dễ dàng lợi dụng Đấng Chí Thánh. Đây là một vấn đề nghiêm trọng.

Nếu tất cả các linh mục đều cầu nguyện với Chúa Thánh Thần và cầu nguyện chuỗi Mân Côi, thì sẽ không có linh mục nào đi sai lạc trong các sự kiện quan trọng như thế, vì bây giờ người ta dễ dàng và thường xuyên đi sai đường.

Nếu các Giám mục và linh mục cao niên hỏi các giáo dân lớn tuổi, nghĩa là trên 40 tuổi trở đi, xem họ có muốn quỳ xuống khi rước Lễ không thì họ sẽ nói là họ thích quỳ hơn. Vậy thì các Giám mục và linh mục sẽ cho phép đại đa số giáo dân quỳ để rước Lễ theo sở thích của họ.

Hai thế hệ trước (tức là khoảng 40 năm) có nhiều lời cầu nguyện hơn bây giờ. Nếu người lớn tỏ ra khiêm nhường và siêng năng cầu nguyện thì người trẻ sẽ nhanh chóng học giá trị của sự khiêm nhường và tư thế sám hối (quỳ) trước Đấng Chí Thánh. Tôi đã từng thấy có những giáo dân quỳ để rước Lễ, nhưng bị bỏ sót không được rước Lễ chỉ vì họ quỳ. Rồi tôi cũng thấy các trẻ chịu Lễ lần đầu được dậy là phải đứng để rước Lễ trong khi đó, cha mẹ và ông bà của bé buồn đau vì việc bé đứng rước Lễ. Tôi rất buồn vì thấy việc này. Khi người ta nói rằng họ là một phần tử của đám đông vì tình yêu huynh đệ, thì tôi nói không, bởi vì tình yêu huynh đệ ấy tương phản với thái độ tôn kính đối với Đấng Chí Thánh và Tình Yêu Thánh Thiện của Thiên Chúa.

Tôi cũng nhớ rằng khi các Giám mục người Đức tham dự vào việc cho chịu lễ bằng tay thì các Giám mục người Mỹ không đồng ý vì điều này đi ngược lại ý của Đức Giáo Hoàng. Nhưng giờ thì khác hẳn. Chúng ta đã mất biết bao nhiêu linh mục bởi vì lương tâm các ngài không yên ổn? Có nhiều lắm.

Nói về việc chịu Lễ bằng tay, tôi biết có một câu chuyện thích thú xẩy ra tại thành phố Munich, Đức quốc, cách đây ít lâu, khi tôi nói chuyện tại đó. Lúc nói về đề tài này thì nhiều người tỏ ra hứng thú. Có ba người cố gắng chống lại những gì mà tôi đang nói. Cả ba đều đua nhau nói cùng một 1úc. Tôi bèn lặng lẽ cầu xin Chúa giúp cho tôi. Khi căn phòng trở nên ồn ào và náo nhiệt, thì có một phụ nữ xinh đẹp, cỡ chừng 40 tuổi mặc áo đen, bà đứng lên ở phía bên phải của căn phòng. Bà có vẻ dịu dàng nhưng có thẩm quyền, bà nói trong một vài phút để cho mọi người im lặng. Tôi rất cảm phục bà ta vì kiến thức và cách thức bà điều khiển đám đông với tình yêu mến.

Khi cuộc nói chuyện kết thúc, tôi gặp các thành viên trong ban tổ chức để xin nói chuyện với người phụ nữ ấy nhằm cám ơn bà ta đã giúp đỡ tôi. Lúc đó, tôi cứ nghĩ rằng bà ở trong ban tổ chức, là những người đã mời tôi đến nói chuyện về đề tài Luyện ngục.

Tuy nhiên, ban tổ chức lại tưởng người phụ nữ ấy là bạn của tôi mà tôi đã mời đi chung với tôi. Hóa ra cả hai nhóm đều nhầm. Không ai tìm ra bà ta. Chúng tôi ra phía cửa trước và hỏi những người gác cửa về tung tích của bà, bởi vì đây là cuộc nói chuyện chỉ dành riêng cho những người được mời. Những người phụ trách ở cửa nói rằng họ không thấy bà ấy bước vào hay bước ra khỏi phòng họp, dù cho không còn cửa ra vào nào khác.

Hỏi: Vậy bà ấy có phải là một linh hồn không?

-Vâng, có thể như vậy, và một số người trong chúng tôi liền cầu nguyện cho bà ấy.

Hỏi: Một số người nói rằng bởi vì Chúa Giêsu chia bánh vào tay các Tông Đồ trong bữa Tiệc Ly nên nếu các linh mục có làm như vậy cũng không sao. Bà nói thế nào về câu hỏi này?

-Không đúng! Cả chân phước Katharina Emmerich và Therese Neumann là hai nhà thần bí vĩ đại nhất của người Đức đều được Chúa cho phép nhìn thấy Bữa Tiệc Ly, và trong cả hai trường hợp, Chúa Giêsu trao bánh đã thánh hiến vào miệng của các Tông Đồ.

Xin hãy thông hiểu và tin tưởng vì tôi biết tôi đang nói gì. Bây giờ đề tài này đang được bàn thảo trong các tầng lớp cao cấp của Giáo Hội. Ở đây, tôi biết Chúa Giêsu sẽ thắng thế, dù cho mọi sự có hỗn loạn đến đâu đi nữa.

Hỏi: Xin bà cho tôi nói, điều mà bà nói về chân phước Katharina Emmerich được thị kiến chỉ là một mặc khải tư mà thôi.

-Đúng, và trong lịch sử chỉ có qua các mặc khải tư mà Chúa chỉ dậy rõ ràng và chỉnh đốn mọi sự. Chúng ta có thể xác nhận, nếu ta nghiên cứu về các trường hợp nổi tiếng trong dòng lịch sử. Hoa quả của các trường hợp mặc khải này rất lớn lao, và có rất đông người hoán cải qua các trường hợp này. Hãy nhìn đến sự kiện Đức Mẹ Maria hiện ra tại vùng Rue de Bac, Lộ Đức và Fatima, hay sự kiện kỳ lạ của bà Therese Neumann, đó là chưa kể hàng triệu vụ hoán cải xẩy ra trong 15 năm qua (sách này viết năm 1992-1993), khi Đức Mẹ hiện ra ở một làng nhỏ trong vùng của Âu Châu. Dĩ nhiên, tôi đang nói đến Medjugorje, Nam Tư.

Bây giờ, khi tôi đang nghĩ về Âu Châu, tôi sẽ nói thêm về việc rước Lễ bằng tay.

Hỏi: Vâng, xin bà cho tôi nghe mọi góc cạnh mà bà biết bởi vì có nhiều người tốt muốn biết câu trả lời chính xác và đúng nhất về việc này.

-Trong những nơi mà Đức Mẹ hiện ra như làng Medjugorje, Nam Tư, hoặc làng Schio, Garabandal và những nơi khác, chẳng hạn như ở Medjugorje, Đức Mẹ hiện ra tại một trong hai ngọn núi. Tại các nơi ấy, có từ một nhóm người vào mùa Đông lạnh giá hay có khoảng 5 ngàn người vào mùa hè hay mùa lễ. Không ai tỏ ý ngần ngại, cho dù khí hậu khắc nghiệt, họ vẫn có thể lội trong bùn, quỳ trên đá cứng, hay chui vào các bụi gai để quỳ khi biết Mẹ hiện ra với họ. Điều này thật là tự nhiên đối với mọi người. Thế mà chỉ có hai hay ba tiếng đồng hồ, tại nhà thờ, khi Chúa Giêsu Thánh Thể đến với các giáo hữu thì họ đứng một cách hãnh diện như các anh lính chiến. Đức Mẹ muốn chúng ta làm gì? Quỳ trước mặt Mẹ và không quỳ trước Con của Mẹ? KHÔNG, KHÔNG THỂ ĐƯỢC.

Vậy xin các người tốt lành hãy lắng nghe và làm theo tiếng lương tâm, đừng làm theo những gì mà những kẻ khác làm.

Đây là một sự xác nhận cho bạn về đề tài ấy. Câu chuyện này có thể không làm bạn kinh ngạc như chuyện đôi tay của người phụ nữ bị đổi ra màu đen, nhưng tôi xin kể cho bạn nghe.

Tôi biết một phụ nữ tốt và cầu nguyện nhiều. Bà ta có những thắc mắc về vấn đề đó. Bà ta cầu nguyện để xin Chúa soi sáng và ban cho một dấu hiệu nhanh chóng cho bà rõ. Chúa đã đáp lời, lần sau khi bà đi rước lễ, vị linh mục đặt Mình Thánh Chúa trên bàn tay của bà. Ngay lúc ấy, Mình Thánh Chúa bay ra khỏi tay bà ta và biến mất trong không khí. Phép lạ đó có nhiều người được chứng kiến.

Hỏi: Bà Maria, bà có lập luận vững chắc lắm!

-Thêm vào đó, Mẹ Teresa cũng muốn các giáo dân phải quỳ và rước Lễ bằng lưỡi. Đây là cách thức duy nhất được chấp nhận trong các Cộng đoàn của Mẹ.

Bạn thấy không? Theo quan điểm của Giáo hội thì việc rước Lễ bằng tay là trong trường hơp bất khả kháng, chứ không phải là điều mà Giáo hội thật sự mong muốn.

Hỏi: Khi các linh mục ở Luyện ngục hiện về với bà, ai sẽ lo cầu nguyện cho họ và họ cần làm điều gì để được giải thoát?

-Các linh mục khác lo cầu nguyện cho các linh hồn linh mục, nếu còn có những đòi hỏi khác thì tôi sẽ lo thêm.

Hỏi: Các linh mục nên cử hành Thánh lễ thường xuyên như thế nào?

-Ít nhất là một Thánh lễ mỗi ngày. Luật Giáo hội cho phép cử hành tối đa là hai Thánh lễ mỗi ngày, nếu Thánh lễ thứ hai là lễ tang hay lễ cưới. Nhưng Chúa chắc chắn hiểu các trường hợp đặc biệt khi cho phép các linh mục cử hành thêm Thánh lễ, chẳng hạn như lúc không có đủ các linh mục. Cử hành Thánh lễ là nhiệm vụ chính của các linh mục. Đó là bổn phận lớn lao của các ngài. Các ngài nên có tình yêu mến sâu đậm hướng về Chúa là Đấng mà họ đã thề hứa phục vụ.

Hỏi: Có các nữ tu ở Luyện ngục không?

-Có. Khi họ thiếu lòng khiêm nhường, thiếu nết na, và không vâng lời thì họ phải ở Luyện ngục.

Hỏi: Vậy các linh mục có xuống Hỏa ngục không?

-Chỉ mới trong thời gian ngắn vừa qua, tôi biết một vị linh mục bị bịnh tật triền miên. Ngài đến thăm tôi. Trong nhiều thập niên, ngài vào ra bịnh viện nhiều lần, ngài cũng suýt chết ba lần. Trong cơn bịnh sau cùng, ngài được thấy một thị kiến các linh mục rơi xuống Hỏa ngục như những cánh tuyết rơi. Điều này làm cho ngài bàng hoàng đến nỗi ngài khóc cả tuần lễ. Phải đợi đến lâu lắm, ngài mới nguôi ngoai dần.

Hỏi: Xin cho tôi hỏi tại sao vị linh mục ấy lại đến thăm bà?

-Ồ, tôi biết ngài từ lâu rồi. Sau khi có cảm nghiệm ấy, ngài đến thăm tôi để cám ơn về những gì tôi đã nói với ngài và những điều tôi đã giúp ngài trước đó. Những điều này bây giờ mang tầm quan trọng hơn đối với ngài.

Hỏi: Có thân nhân hay bạn hữu nào của các linh mục quá cố đến với bà để tìm hiểu xem các linh hồn ấy có được cứu rỗi không, cho dù khi sống họ có thái độ khác biệt và lo lắng?

-Vâng, điều này đã xẩy ra rồi. Một đôi vợ chồng từ vùng Alsace ở nước Pháp đến với tôi bởi vì có một linh mục mà họ biết đã bị bịnh khủng hoảng tâm lý. Một ngày kia, trong cơn giận, ngài đã liệng bức tượng Thánh Tâm Chúa Giêsu ra khỏi nhà thờ và làm tượng hư hại. Sau đó, vị linh mục tự tử. Vì thế những người giáo dân này lo lắng và tìm đến tôi để tìm hiểu xem ngài đang ở đâu. Cuối cùng thì ngài đã được cứu rỗi, nhưng đang ở trong tầng rất sâu của Luyện ngục và chưa được giải thoát.

Hỏi: Có nhiều người nói rằng các linh mục sống xa cách với thế giới. Bà cảm thấy điều nhận xét ấy đúng hay sai?

-Điều này cho thấy chiến dịch kiêu căng đang lan tràn. Tôi muốn nói cho bạn biết rằng những người có học thức nhiều ở trên trần gian này thường là cần Chúa Giêsu một cách khẩn cấp hơn những người đơn sơ. Lời nhận xét rằng các linh mục sống xa cách với thế giới không đúng nếu các linh mục cầu nguyện. Nếu các ngài không chịu cầu nguyện thì nguồn ân sủng sẽ bị giới hạn. Tôi nghĩ rằng lời chỉ trích ấy thiếu sự đúng đắn. Một người có thể và nên nghĩ đến việc cầu nguyện, nhưng không phải là không hoà nhập với tất cả chúng ta. Mỗi một người chúng ta chia sẻ nhân tính và các kinh nghiệm tội lỗi, và không đi tìm hay lắng nghe một bác sĩ về Tâm lý học, về Triết học hay điều gì khác để thay đổi. Nếu có thì các linh mục cấp tiến sống xa cách Chúa Giêsu chứ không xa cách những người khác.

Hỏi: Có bao nhiêu linh mục và Giám mục mà bà đã được Chúa cho phép để giải thoát họ khỏi Luyện ngục mà đến Thiên Đàng, kể từ sau Công Đồng Vatican II, với lời cầu nguyện của bà, qua các Thánh lễ bà tham dự và qua các nỗi thống khổ mà bà đã gánh chịu?

-Thật ra tôi không thể nói cho bạn rõ con số chính xác, nhưng tôi chắc chắn rằng con số ấy có khoảng từ 40 đến 50 người.

Hỏi: Trong số 40 hay 50 người ấy, có bao nhiêu người đang ở Luyện ngục vì các sự đổi mới chung quanh Thánh lễ?

-Hầu như tất cả mọi người. Đa số là vì họ cho phép rước Lễ bằng tay.

Hỏi: Nếu có ít linh mục ngày nay tin vào cảm nghiệm của bà, như vậy có lẽ cũng chỉ có ít linh mục xin sự trợ giúp của các linh hồn phải không?

-Vâng. Tôi sợ rằng chỉ có ít người xin sự giúp đỡ từ các linh hồn mà thôi.

Hỏi: Bà có thể kể cho chúng tôi nghe trường hợp mà một linh mục cần sự giúp đỡ của các linh hồn, được không ạ?

-Vâng. Gần đây có một linh mục ở gần thành phố Budapest, Hung Gia Lợi muốn đổi mới nhà thờ của ngài và xây một tu viện nhỏ. Trước hết, ngài đến gặp Giám mục của ngài để xin trợ giúp. Vị giám mục cho phép vị linh mục làm bất cứ điều gì mà ngài muốn, nhưng vị Giám mục không thể trợ giúp tài chánh. Và rồi vị linh mục tốt lành ấy cầu nguyện, ngài nói rằng ngài phú thác nơi Đức Mẹ Maria để Mẹ giúp ngài, qua các linh hồn. Sau đó, ngài đến gặp tôi, và tôi mau chóng đồng ý đi với ngài đến giáo xứ của ngài để nói về dự án ấy. Hai tuần sau khi tôi trở về nhà thì ngài nhận được 100 ngàn để xây nhà thờ và tu viện. Các linh hồn đã sốt sắng giúp đỡ ngài.

Hỏi: Thật là nhiều lông vịt!

-Không, không (cười), không phải là lông vịt đâu. Nhưng Chúa giúp đỡ ngay những ai tín thác nơi Đức Mẹ và nơi sự trợ giúp của các linh hồn.

Hỏi: Bà biết rằng đa số các tu viện ngày nay bị trống vắng. Điều gì đã gây ra tình trạng này và làm sao để chữa trị?

-Phương cách chữa trị gồm việc nhấn mạnh về tinh thần cầu nguyện, hy sinh và sám hối, đền tội. Như thế, các thanh niên sẽ đến như những làn sóng. Nếu các linh hồn cảm thấy mình được Chúa kêu gọi để phục vụ Ngài thì sẽ biết rất rõ rằng lời cầu nguyện là đường đi, và nếu không có lời cầu nguyện nuôi dưỡng thì tu viện làm được gì?

Nếu các linh mục cứ tiếp tục cầu nguyện thì làn sóng tu sinh sẽ có ảnh hưởng, và cuối đường, sẽ không còn cần những bàn tay không được thánh hiến để cho giáo dân rước Lễ. Nếu các tu viện làm được như vậy thì sẽ củng cố đức tin của mọi người và đẩy Satan đi thật xa.

Hỏi: Bà đã nhấn mạnh về sự tín thác nơi Mẹ Maria để Mẹ hướng dẫn người ta đến với Chúa Giêsu. Vậy bà có thấy sự khác biệt nào giữa các linh mục của Đức Mẹ Maria (Marian priests) và các linh mục cấp tiến đang có khuynh hướng loại trừ Đức Mẹ ra khỏi mọi sinh hoạt không?

-Có chứ. Tôi có thể nhận diện một linh mục của Đức Mẹ ngay lập tức. Các linh mục này rất dịu dàng, khiêm nhường, sám hối, yêu thương và luôn bảo vệ người khác, thật khác hẳn các linh mục cấp tiến. Trong sự khiêm nhường, họ trở nên mạnh mẽ, và qua sự mạnh mẽ, hoa quả của họ rõ ràng hơn các linh mục không yêu mến Mẹ. Các linh mục của Đức Mẹ ít có vấn đề về luật độc thân. Với Đức Mẹ ở bên cạnh, họ đến và cảm nhận được muôn vàn ơn lành đến với họ, qua tình trạng sống độc thân.

Với sự trợ giúp của chúng ta, chính Đức Mẹ Maria sẽ đạp dập đầu Satan. Điều này không phải là điều tượng trưng nhưng là sự kiện thật. Satan trốn chạy khỏi Đức Mẹ Maria và các linh mục của Mẹ. Các linh mục của Mẹ và Đạo Binh Đức Mẹ gồm các giáo dân quây quần chung quanh các linh mục sẽ cưú nhân loại vào giờ phút cuối cùng. Điều này sẽ xẩy ra với sự Khải Hoàn của Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria.

Hỏi: Vậy thế giới có một vị Giáo hoàng là người con của Mẹ, có Đạo Binh Đức Mẹ gồm các linh mục và giáo dân, những người này sẽ dẫn đầu đạo binh qua sự Khải hoàn của Trái Tim Vẹn Sạch Mẹ Maria. Nếu người ta muốn hợp tác với Đức Giáo Hoàng và Đạo Binh Đức Mẹ Maria thì phải làm cách nào tốt nhất? Người ta có thể làm những gì tốt cho Cuộc Khải Hoàn của Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria không?

-Hãy bắt đầu bằng lời cầu nguyện, bắt đầu sống những thông điệp của Mẹ Maria ở Medjugorje, Nam Tư. Hãy thánh hiến bản thân mình và gia đình mình cho Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria.

Chương 13: Nhà Thờ

Hỏi: Khi các linh hồn cảnh cáo bà về tình trạng hiện tại của Giáo hội thì họ có nói gì về các nhà thờ không?

-Có. Những gì liên quan đến các nhà thờ hiện đại đều làm cho họ phiền lòng rất nhiều. Nhà thờ chỉ để cầu nguyện và là nơi gặp gỡ Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria. Các linh hồn nói rằng họ không muốn thấy các dụng cụ tối tân, hay các bức thảm êm ái, hay những gì làm cho ngôi nhà thờ trở thành nơi thoải mái như một phòng khách sang trọng. Ngôi nhà thờ là nơi để cho bạn và Chúa Giêsu đến gặp riêng với nhau. Những sự trang hoàng lộng lẫy quá thì cần phải loại trừ, bởi vì sẽ gây sự chia trí. Các linh hồn còn nhắc đến những tác phẩm nghệ thuật hiện đại làm cho họ kinh hãi. Đa số các tác phẩm nghệ thuật này rất xấu xí, mà nhiều khi còn làm sai lạc lịch sử. Đức Mẹ Maria cần phải được tôn trọng nhiều hơn.

Tuy nhiên điều quan trọng nhất là Nhà Tạm Thánh Thể cần phải ở ngay trung tâm của Cung Thánh, không phải ở bên cạnh hay ở trong một phòng khác. Nếu Chúa Giêsu không là trung tâm của mọi sự thì Ngài sẽ ra đi ,và lúc ấy nhà thờ chỉ còn là một căn nhà. Hãy tin tôi, mỗi lần có ai nhìn vào Nhà Tạm với tình yêu thì Chúa Giêsu sẽ nâng họ lên Thiên Đàng.

Các linh mục nên trở lại với tòa giảng. Nếu đem các linh mục xuống cùng mức độ với các giáo dân thì đó là một trò phỉnh gạt của Satan. Nếu các linh mục đứng trên tòa giảng thì sẽ tạo được thêm sự kính trọng.

Trong nhà thờ không nên có những chức năng xã hội mà chỉ có những chức năng thánh thiện. Xin hãy đưa các thánh trở về, ít ra là Thánh Giuse, Thánh Tổng Lãnh Thiên thần Micae, và vị Thánh mà nhà thờ ấy mang tên của Ngài. Tôi cũng đã nói đến các hàng rào gần cung Thánh để giáo dân quỳ rước Lễ. Có nhiều điều thiếu sót như nói ở trên và có những sự thoải mái mới được đưa vào nhà thờ trong các thập niên gần đây. Những điều này sẽ làm chúng ta xa cách Chúa Giêsu, và điều ấy sẽ làm Satan mừng rỡ. Tôi thấy có nhà thờ mời giáo dân uống cà phê, có chó mèo ngồi trên đùi của các giáo dân đang dự lễ, và có máy truyền hình được gắn trong nhà thờ. Tôi cũng đã thấy có những nhà thờ không có nước phép ở trước mỗi cửa ra vào, cũng không có bục quỳ. Nếu cứ tiếp tục như vậy là đi ngược lại với Thánh Ý của Chúa Giêsu.

Hỏi: Như vậy các linh hồn không vui với các nhà thờ hiện đại, phải không?

-Không, tôi cũng thấy nhiều nhà thờ hiện đại rất tốt, chẳng hạn như ở Lienz, Tyrol là nhà thờ mới nhưng có tinh thần cầu nguyện và có sự sắp đặt chỉnh tề. Cho nên những sự xấu xa, không cầu nguyện và không hoàn chỉnh không có nghĩa là hiện đại, nhưng hiện đại trong nhiều trường hợp cũng có nghĩa là xấu, không có tinh thần cầu nguyện và không hoàn chỉnh.

Hỏi: Những chức năng thánh thiện nào mà các nhà thờ hiện đại có thể quên không?

-Vâng, Họ thiếu nhiều … Các linh hồn nhớ các cuộc rước giống như các cuộc hành hương nhỏ. Rước kiệu Đức Mẹ hay rước kiệu các Thánh là một phần của cuộc sống tâm linh ở vào thời trước. Chúng ta diễn hành với các đội thể thao hay lực lượng chính trị, vậy thì tại sao chúng ta không rước kiệu Chúa Giêsu, Mẹ Maria và các Thánh? Những điều này đem Chúa Giêsu và các Thánh của Ngài đến với thế giới như điều cần phải làm, chứ không phải là đem thế giới vào nhà của Chúa Giêsu như đang xẩy ra bây giờ.

Có nhiều nơi trên thế giới mà các linh mục không còn đến từng nhà để chúc lành mỗi năm một lần như xưa nữa. Điều này làm giảm đức tin, tình mến và lòng kinh trọng mà lẽ ra mối liên hệ ấy cần phải có giữa các linh mục và giáo dân. Nếu không có sự chúc lành của linh mục thì Satan và bè lũ ma quỷ rất dễ dàng xâm nhập nhà cửa của các giáo dân.

Sự mất mát các chức năng thánh thiện ấy làm cho Satan mừng rỡ. Lại thêm các việc sùng kính và đền tạ vào các ngày Thứ Bảy đầu tháng cũng bị lãng quên ở nhiều nơi trên thế giới. Những việc sùng kính này cần phải được đem trở lại nhà thờ. Các linh mục cần phải làm sống lại các phong trào sùng kính Thánh Tâm Chúa và Mẫu Tâm Vô Nhiễm Mẹ Maria. Chúng ta cần các linh mục, và các linh mục cần chúng ta nhắc nhở cho các ngài về trách nhiệm thiêng liêng của họ.

Hỏi: Xin bà cho chúng tôi biết về cách cử hành Thánh lễ ở nhà thờ của bà tại vùng Sonntag. Vậy các linh hồn có vui khi nhìn thấy mọi sự diễn tiến ở nơi đây không?

-Vâng, họ rất thỏa mãn với lối cử hành Thánh lễ ở đây. Hàng rào nơi cung Thánh để giáo dân quỳkhi rước lễ vẫn còn, và mọi người rước lễ bằng lưỡi. Không bao giờ có các phụ nữ ở quanh bàn thờ, ngay cả khi đọc các bài Thánh Thư hay bài đọc. Chỉ có các em trai giúp lễ mà thôi. Chúa Giêsu nơi nhà Tạm đặt ngay chính giữa nhà thờ. Đức Mẹ Maria và các Thánh được tôn vinh nơi các bức ảnh và hình tượng. Việc giải tội đều có hàng tuần, và bà con thường xuyên đến tòa giải tội. Nhà thờ của tôi cũng luôn có chầu Thánh Thể và lần chuỗi Mân côi.

Các trẻ em đứng phía trước trong khi cử hành Thánh lễ. Các em sẽ ra về sau khi người lớn ra về. Như vậy nhà thờ sẽ có trật tự và im lặng, và để tránh tình trạng các trẻ nhỏ chạy nhảy hay nấp giữa đôi chân của người lớn.

Chương 14: Giải Tội

Hỏi: Các linh hồn có nói gì với bà về Bí Tích Hòa giải không?

-Ồ, có chứ, họ thường nói về Bí tich Giải tội. Họ rất buồn vì Bí tích này bị quên lãng và coi thường. Đây là món quà lớn của Chúa, và chỉ có Satan là muốn huỷ hoại Bí tích này thôi. Và tôi sợ rằng hắn đã phá hoại nhiều rồi.

Việc xưng tội là một điều đem lại niềm vui chứ không phải là điều mà ai cũng sợ hãi như Satan muốn. Xin đừng lo âu, không có tội gì của bạn mà vị linh mục tốt lành chưa nghe qua. Một vị linh mục tốt lành hiểu rõ vì ngài đã học hỏi và cảm nghiệm về những người tội lỗi hơn bạn. Khi bạn xưng thú tội lỗi thì Chúa Giêsu rất vui lòng và tất cả các Thánh trên Thiên Đàng vui mừng khi chúng ta đem các thương tích và sự yếu hèn của mình đến với Chúa Giêsu.

Các linh hồn nói cho tôi biết rằng 60% các sự tuyệt vọng trên thế giới sẽ không hiện hữu nếu mọi người biết lợi dụng món quà quý báu này. Các bác sỹ, nhà thuốc, hay các cơ quan chữa trị sẽ mất khách nếu ai cũng đến xưng tội thường xuyên. Thiên Chúa chúng ta có thể cứu rỗi và chữa lành mọi người và mọi sự theo ý Ngài, nếu ai cũng biết kêu cầu Ngài. Đức Mẹ Maria đã phán ở Medjugorje, Nam Tư rằng nếu mỗi tháng ai cũng đi xưng tội thì người Phương Tây sẽ được chữa lành.

Tuy nhiên, Bí tích Hòa giải thường bị hiểu lầm. Đa số có thể phân biệt sự xấu và sự tốt. Nhưng vấn đề trở nên thách đố hơn khi phân biệt giữa sự tốt và sự tốt hơn. Bí tích Hòa giải không phải để chúng ta xưng tội là mình đã cướp nhà băng, nhưng Bí tích này là để chúng ta tìm con đường tốt hơn và tốt hơn nữa trong đôi mắt của Chúa. Trong tháng vừa qua, lẽ ra tôi phải làm những gì để sống thánh thiện hơn? Đó là điều mà chúng ta phải tự vấn lương tâm mình. Tôi thách thức mọi người nếu họ dám nói rằng trong tháng vừa qua, tôi đã làm mọi sự tốt lành như Chúa Giêsu lẽra đã làm.

Sư khiêm nhường đem lại cho chúng ta ơn lành lớn lao. Chúa Giêsu ban ơn lành vĩ đại cho các tâm hồn nhỏ bé. Bí tích Hòa giải thường xuyên nhắc nhở chúng ta hãy sống cách nhỏ bé để Ngài có thể ban cho chúng ta tràn đầy ơn Thánh.

Hỏi: Bà trả lời như thế nào với những ai nói một cách chân thành rằng họ không cần nói mọi sự cho một người khác, nhưng họ có thể gặp thẳng Chúa và nói cho Ngài nghe?

-Nếu điều này là sự thật thì các nhà tâm thần học và tâm lý học đã không khói chí khi có một công việc thích thú. Cả hai người thông minh nhất và đơn sơ nhất cùng tìm đến một vị linh mục, và cả hai đều ngạc nhiên giống nhau trước hoa quả, trước ơn sủng tuôn trào từ cuộc gặp gỡ ngắn ngủi và tự do với Chúa Giêsu. Mỗi một con người đều có cùng nhu cầu để xưng thú tội lỗi và mặc cảm phạm tội. Các cuộc chữa trị hay họp nhóm kéo dài lê thê, tình tiết khúc mắc với các chi phí tốn kém sẽ trở nên không cần thiết nếu như người ta chỉ cần đến với Chúa Giêsu. Hơn nữa, các ân sủng lớn lao không đến từ các bác sỹ hay các giáo dân trần gian, nhưng ân sủng đến từ Chúa Giêsu và CHỈ đến từ Chúa Giêsu mà thôi! Vậy mà người ta tự để cho kẻ khác lừa bịp mình cách dễ dàng.

Bạn có nghĩ rằng Đấng ban sự sống cho ta, thì Ngài cũng có đủ năng quyền ban cho ta mọi sự hơn là những câu chuyện “ làm thế nào để ứng phó với sự khó khăn” của đa số các tâm lý gia không? Chúa chúc lành cho họ! Đa số các tâm lý gia không dám nói đến bộ mặt thật của tội lỗi, vậy làm sao họ có thể nói đến bộ mặt thật của sự tha thứ? Họ phải sống với công việc lập đi lập lại, còn nếu chúng ta không chịu đi xưng tội thì chúng ta sẽ bảo đảm cho họ rằng họ sẽ mua thêm xe mới. Họ thành công trên tội lỗi của chúng ta, trong khi Chúa Giêsu chết cho chúng ta để chiến thắng và xoá bỏ tội lỗi mãi mãi.

Hỏi: Vậy có kẻ cãi rằng Chúa Giêsu không bao giờ giảng dậy là chúng ta phải đi vào tòa giải tội đểxưng thú tội lỗi, bà nghĩ sao?

-Nếu đó là sự thật thì tôi đề nghị họ hãy xưng thú tội lỗi với vị linh mục thật to và ở giữa mọi người. Điểm chính là phải xưng tội thật to tiếng. Chúa Giêsu phán là hãy sám hội ăn năn và khi ta làm điều ấy thì Chúa lấy tội lỗi của ta đi ngay, và chỉ lúc đó thì Satan không còn biết tội của ta nữa. Hắn không còn bám sát với tội lỗi của ta hoặc tấn công người ấy qua việc người ấy làm giảm thiểu mối dây liên hệ giữa Chúa và người ấy.

Hỏi: Nhưng trong Toà giải tội có vị linh mục chứ đâu phải có Chúa Giêsu?

-Bạn có chắc như thế không? Một bà ngoại người Ý muốn đem cháu trai 8 tuổi của mình đến xưng tội lần đầu tiên với Padre Pio. Bà rất vui mừng khi đến thăm nhà thờ của cha Padre Pio. Cháu trai của bà vào Tòa giải tội và đi ra cách vui vẻ. Bà ngoại đã biết cha Padre Piô như thế nào rồi. Ngài thấp, gù, sói đầu, có đôi mắt màu đen, và tuổi khoảng chừng 65. Tuy nhiên, bà cũng cứ hỏi cháu trai:

“Nè, cháu ơi, cha giải tội hình dáng như thế nào?”

Đứa cháu yên lặng rồi điềm tĩnh trả lời bà:

“Thưa bà, cha cao lớn, có đôi mắt màu hạt dẻ, có tóc dài và trẻ chừng ba mươi tuổi.”

Hỏi: Bà nói đùa đấy à?

-Không, mọi sự như vậy thường xẩy ra khi người ta cầu nguyện nhiều và sống thánh thiện.

Hỏi: Tôi xin đưa ra một giả thuyết và hỏi bà về điều này. Chúng ta có hai gia đình. Cả hai đều sống thoải mái và mạnh khoẻ. Một gia đình đi xưng tội thường xuyên, trong khi gia đình kia không đi xưng tội. Vậy các con cháu của hai gia đình có gì khác biệt không? Và nếu có thì như thế nào?

-Gia đình thứ nhất có căn bản tốt đẹp và sẽ đến gần Chúa Giêsu hơn qua các thế hệ trong gia đình, trong khi gia đình thứ hai sẽ mang nhiều gánh nặng mà lẽ ra họ không phải mang, nếu như cha mẹ họ chịu đi xưng tội thường xuyên. Những gánh nặng này bao gồm có bịnh tật và sự yếu kém mà lẽ ra có thể tránh được. Thái đo quân bình và thường xuyên sám hối của gia đình thứ nhất sẽ tỏ ra qua sức mạnh và niềm vui của các con cháu họ, trong khi các con cháu của gia đình kia dễ dàng bi Satan tấn công mọi mặt.

Hỏi: Vậy bà nói rằng những ai luôn nhớ đến tình trạng tội lỗi của mình thì cuối cùng sẽ mạnh khỏe hơn những ai không nhớ tội lỗi của mình?

-Ồ, đúng như vậy. Khi ta khiêm nhường đến với Bí tích Hòa giải, lời cầu nguyện và tình yêu vĩnh viễn của Chúa thì họ sẽ có sức mạnh và sự quân bình tăng trưởng mà kết quả là sự mạnh khoẻ. Họ sẽ mạnh khỏe về nhiều mặt: tình cảm, tinh thần và thể chất. Và rồi sự mạnh khỏe ấy di truyền đến các thế hệ sau.

Hỏi: Vậy nếu chúng ta thương yêu, cầu nguyện và đi xưng tội thường xuyên thì bảo đảm rằng đại gia đình chúng ta sẽ có sức khỏe tốt hơn, kể cả các con, các cháu và các chắt?

-Vâng, đúng như thế. Sức khỏe ấy tốt hơn nhiều so với thuốc men, vì thuốc men nhằm chữa trị các bịnh tật. Nếu như các bác sỹ tốt thời nay tập trung thời giờ và năng lực để phòng ngừa, như những gì mà Mười Điều Răn của Chúa đòi hỏi, thì có lẽ thế giới chỉ có một số ít bịnh tật thôi. Thuốc phòng ngừa không làm chúng ta tốn tiền, và chúng ta nhận thức được rõ rệt hơn tình yêu Thiên Chúa dành cho ta thật là bao la. Đây không phải là trò chơi của Chúa. Ngài có tràn đầy niềm vui khi chúng ta có đầy tràn sự bình an và niềm vui của bình an. Ngài chỉ muốn chúng ta hạnh phúc, tự do và khỏe mạnh!

Hỏi: Xin bà giải thích vai trò của sự ăn năn tội và lòng hối cải vào giờ chết?

-Nếu chúng ta xưng tội thật tình, với lòng ăn năn tội và với sự thành thật, thì mọi tội lỗi và mặc cảm phạm tội sẽ được Chúa lấy đi, nhưng còn sự đền trả tội lỗi thì ta phải thi hành. Lúc ấy người đó chưa được tha tội, phải cần sự tha tội hoàn toàn, thì linh hồn mới được giải thoát khỏi mọi sự ràng buộc.

Nếu một bà mẹ có nhiều con nhỏ mà phải chết, bà ta cần phải từ bỏ mọi sự đến mức độ mà bà ta có thể thật lòng nói:

“Lạy Chúa, con xin dâng mọi sự lên Chúa, xin chỉ để Ý Chúa được thực hiện.”

Điều này rất là khó khăn. Tự do qua việc phải trả đến đồng xu cuối cùng, như Chúa Giêsu nói. Đó là giữa Chúa và ta, giữa ta và những người khác, với sự đền tội hơn nữa, và một sự tự do hoàn toàn khỏi mọi ràng buộc, nếu những thứ ấy không phải là Chúa.

Hỏi: Nếu muốn tự do khỏi mọi tội lỗi, cần có diễn tiến ba chân. Như vậy đúng không?

-Đúng. Trước hết là việc đền tội giữa ta và Chúa, sau đó là đền bù giữa chúng ta và người mà chúng ta làm cho họ đau đớn, hay tự ta làm ta đau đớn, và cuối cùng là sự đền trả trong hình thức cầu nguyện và làm việc thiện. Tội lỗi không chỉ là tẩy xóa đi mất mà còn là được bồi thường.

Hỏi: Người không phải là Công giáo hay không phải là Ki Tô giáo có nên đi xưng tội không?

-Ồ, có. Các linh mục tốt lành làm những gì mà Chúa Giêsu muốn họ làm, tức là không bao giờ xua đuổi ai cả. Nếu có ai bị một vị linh mục đuổi đi thì tôi khuyên người ấy hãy nhìn xa hơn và cầu nguyện cho vị linh mục đó. Cho dù người đang sám hối là ai, người ấy được nuôi dậy như thế nào, hay người ấy từ nơi đâu mà đến, chỉ cần người ấy cảm thấy hối hận vì những điều xấu xa mà mình đã làm. Chắc chắn sớm muộn gì thì người đó cũng tìm được một vị linh mục theo Ý của Chúa Giêsu. Tôi có thể hứa như thế. Cho dù người không là Công giáo thì không thể nhận lãnh Bí tích Hòa giải được, nhưng khi đi xưng tội như thế thì linh hồn người ấy sẽ được nhiều sự tốt lành. Tôi có thể hứa rằng nếu một người không phải là Công giáo mà đi xưng tội thì Chúa ban rất nhiều ân sủng lớn lao cho linh hồn ấy.

Chương 15: Chuỗi Kinh Mân Côi

Hỏi: Bà có cảm nghĩ gì về chuỗi Kinh Mân Côi?

-Ồ chuỗi kinh này rất quan trọng. Chuỗi kinh Mân côi có tác dụng chữa lành và đem lại sự bình an. Đó cũng là cách đặc biệt để các gia đình cầu nguyện chung. Satan ghét chuỗi kinh Mân Côi vì lý do ấy!

Câu chuyện này xẩy ra vào tháng 12, năm 1964. Bạn sẽ hiểu tại sao mà tôi nhớ ngày tháng của sự việc này. Ngày hôm đó, tôi về nhà và cảm thấy rất mỏi mệt. Tôi thấy có nhiều lá thư gửi đến cho tôi và chất thành một đống thư. Tôi tự nhủ rằng minh sẽ nhìn sơ qua chồng thư này và chỉ trả lời hai lá thư khẩn cấp nhất thôi. Tôi lựa hai lá thư và nhận ra rằng cả hai gia đình này cần phải lần chuỗi kinh Mân côi chung với nhau. Như thế, hai gia đình này sẽ bớt đi các áp lực mà họ đang gánh chịu.

Thế rồi tôi ngồi xuống và chuẩn bị lấy lá thư và phong bì. Tôi lấy ra hai tờ giấy trắng và hai phong bì. Như một thói quen, tôi viết địa chỉ lên bì thư truớc khi khởi sự viết thư. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy ớn lạnh và tôi nhìn thấy Satan đứng ngay bên phải của tôi. Hắn xuất hiện dưới hình thức một người thanh niên trẻ cỡ chừng ba mươi tuổi, đẹp trai nhưng có vẻ tối ám. Hắn nhìn tôi chăm chú với vẻ thù hận. Tôi không thèm để ý đến hắn và tiếp tục đề đia chỉ. Rồi tôi ngửi thấy mùi khói và tôi ngạc nhiên. Tôi nhìn vào xấp giấy của tôi và nhìn ra cửa sổ. Không có gì khác lạ. Tôi tự nghĩ:

“Hôm nay, mình không thắp đèn, chắc mùi khét này là từ nhà hàng xóm!”

Rồi tôi nhìn sang bên phải lần nữa, và Satan đã lấy đi hai tờ giấy, rồi hắn đặt tay của hắn lên đó. Tức thì mùi khét bay ra từ tờ giấy, ngay chỗ hắn đặt tay lên. Tôi bèn nhân danh Chúa Giêsu mà đuổi hắn đi, và hắn biến đi ngay. Sau đó, tôi viết xong hai lá thư và muốn vứt những tờ giấy bị đốt cháy. Nhưng tôi nhận ra rằng tờ giấy thứ nhất đã bị đốt, còn tờ giấy thứ hai thì đen xì .

Tôi nghĩ mình nên đưa cho vị linh mục xem. Vị linh mục rất mừng vì ngài có thể đưa cho một phòng thí nghiệm vật lý ở vùng Innsbruck để nghiên cứu về sự kiện này. Theo sự suy nghĩ của vị linh mục thì không thể đốt tờ giấy trên mà lại không làm cho tờ giấy ở dưới cháy. Sau ba tháng, phòng vật lý trả lại cho ngai hai tờ giấy và nói rằng không thể xẩy ra như vậy được, đây là điều không tưởng. Ho kết luận rằng có lẽ ai đó đã lầm lẫn khi đặt tờ giấy thứ hai này dưới tờ giấy thứ nhất. Không, làm sao tôi lầm lẫn được?

Tờ giấy bản chính ấy đã mất khi nhà của tôi bị cháy, nhưng tôi đã chụp hình lại để giữ kỹ. Tóm lại, Satan ghét chuỗi Kinh Mân Côi như thế đó.

Hỏi: Bà nói gì với những kẻ cho rằng thật là buồn nản và vô ích khi phải đọc kinh Mân côi, vì lời kinh cứ lập đi lập lại hoài?

-Sự khiêm nhường dậy chúng ta rằng khi nói, chúng ta chỉ nên nói về những gì chúng ta đã có kinh nghiệm. Những ai phàn nàn như vậy là vì họ không cầu nguyện bằng chuỗi Kinh Mân Côi. Suy gẫm các mầu nhiệm, suy niệm đời sống của Chúa Giêsu đem lại cho chúng ta vô vàn sự bình an và niềm vui, còn Satan thì bực bội. Đức Mẹ Maria ban rất nhiều lời hứa cho những ai cầu nguyện chuỗi Kinh Mân Côi, và Mẹ hứa qua Thánh Đa Minh.

Tôi biết một phụ nữ mua một chuỗi tràng hạt Mân côi mới. Nơi bà mua chỉ cách nhà thờ khoảng 100 thước. Bà ấy vào nhà thờ để cầu nguyện với một nhóm hành hương lớn. Khi bà quỳ xuống nơi hàng ghế, bà thò tay vào ví thì thấy chuỗi tràng hạt mới chỉ còn là những hột rời rạc và dây kẽm gai mà thôi. Satan đã làm hư chuỗi tràng hạt ấy để bà khỏi cầu nguyện! Satan ghét sự bình an, ghét ơn chữa lành, mà khi đọc chuỗi Kinh Mân côi thì ta sẽ được ơn chữa lành dồi dào. Đọc Kinh Mân Côi cũng là sữ dụng một vũ khí chống lại Satan.

Hỏi: Có bao giờ một linh hồn hiện về với bà để xin bà cùng cầu nguyện với họ không?

-Có, điều này đã xẩy ra. Một lần vào thập niên 1950, tôi đón xe lửa từ vùng Bludenz. Vì hôm ấy là ngày có đông khách nên tôi chọn toa cuối của xe lửa. Tôi tìm được một phòng trong toa xe lửa thì thấy chỉ có một phụ nữ trên đó thôi. Khi tôi vừa bước vào thì bà ta lấy ra môt chuỗi tràng hạt và nói:

”Bây giờ có người cùng cầu nguyện chuỗi Mân Côi với tôi rồi!”

Tư tưởng đầu tiên của tôi là:

“Nếu bà muốn ai cũng phải lần chuỗi với bà thì hèn chi chẳng có ai muốn ngồi gần bà, và bà phải ngồi đây có một mình.”

Tuy thế, tôi vẫn vui vẻ lần chuỗi chung với bà ấy, và lúc chúng tôi cùng cầu nguyện thì không một ai khác bước vào phòng của chúng tôi. Lần chuỗi xong, bà nói:” Tạ ơn Chúa!” và bà biến mất. Thế là tôi ngồi một mình trong phòng vắng người của toa xe lửa, trong khi những người khác chen chúc nhau ở các toa khác. Tôi lập tức biết ngay là bà chính là một linh hồn muốn cầu nguyện chung với tôi.

Chương 16: Các Vật Thánh

Hỏi: Các vật Thánh là những gì? Liệu các vật ấy có quan trọng cho chúng ta và cho các linh hồn không?

-Rất quan trọng. Chúng ta nên luôn sử dụng các vật Thánh. Các linh hồn yêu thích các vật thánh như nước phép, dầu, muối, các ảnh vẩy, nến và nhiều thứ khác. Tôi biết một câu chuyện thú vị về các vật Thánh như sau:

Một phụ nữ hứa với các linh hồn rằng bà ấy sẽ thắp một ngọn nến đã được làm phép để cầu cho các linh hồn vào mỗi ngày thứ bẩy. Đến một ngày thứ bẩy kia, chồng bà ấy nói:

Thôi ngừng đi em ơi, em không phải làm việc ấy nữa. Đây là việc làm lạc hậu rồi, và các linh hồn đang sống hạnh phúc. Họ không cần đến đèn nến đâu, anh không cần biết em đã hứa với họ những gì.”

Bà vợ nghe chồng nói như vậy thì bà rất buồn, nhưng bà vẫn muốn làm những gì mà bà đã hứa; mặt khác, bà không muốn cãi lời chồng, nên bà nghĩ:

“Được rồi, mình cứ cắm cây nến ở lò củi nơi mà anh George không nhìn thấy.”

Và bà cứ làm như lòng mình nghĩ. Bà cẩn thận đóng cánh cửa lò lại, trên cánh cửa này có cửa sổ nhỏ. Rồi bà rời nhà và ngay sau đó, ông chồng của bà về nhà. Ông ta nhìn vào chiếc lò và thấy trong đó có ánh sáng. Ông ta bèn mở cửa lò và nhìn vào bên trong. Ông ta ngạc nhiên khi thấy cây nến cháy sáng và chung quanh cây nến ấy là sáu đôi bàn tay đang chắp lại trong tư thế cầu nguyện. Ông đóng cửa lò lại và đợi vợ về. Khi bà vừa vào nhà, ông liền lên tiếng:

“Tại sao em lại đặt nến trong lò? Lẽ ra em phải đặt nến trên bàn chứ!”

Hỏi: Bà đang nói về các cây nến có làm phép. Các linh hồn có thích một loại nhạc nào đặc biệt không?

-Có. Họ thích loại nhạc thánh thiện. Một cách đặc biệt, họ thích tiếng chuông nhà thờ rung lên để nhắc nhở gia đình họ cầu nguyện. Vì thế, thật là đáng ngạc nhiên khi thế giới trần tục phàn nàn rằng chuông nhà thờ là một sự xâm phạm đến đời tư của họ. Một điểm có lợi cho Satan là khi các thành phố chết phần thiêng liêng nên họ phản ứng trái ngược với những ước muốn của các linh hồn.

Hỏi: Nước phép giúp ích cho chúng ta và các linh hồn như thế nào?

-Nước phép cần được dùng thường xuyên ở mỗi nhà hay mỗi phòng. Nếu có tội ác nào xẩy ra hay có sự gì làm phiền chúng ta thì nơi ấy cần phải được rẩy bằng nước phép. Đó là cách bảo vệ tốt nhất khỏi tầm ảnh hưởng của Satan. Các linh hồn muốn nước phép được rẩy ở mỗi mộ phần, và các linh hồn sẽ tụ họp để giúp đỡ chúng ta khi có nước phép rẩy thường xuyên. Khi muốn phân biện về các hoạt động ma quái hay không, nước phép sẽ trả lời cho các câu hỏi của chúng ta. Ma quỷ chạy trốn khi nước phép được rẩy ra, và sự bình an sẽ trở lại.

Thêm vào đó, các cuộc nghiên cứu cho thấy rằng nước phép bảo vệ chúng ta khỏi những phóng xạ nguy hiểm.

Hỏi: Ngoài ra còn có những gì mà các linh mục làm phép để bảo vệ chúng ta trong đời sống hàng ngày?

-Các linh mục nên trở lại thói quen tốt là chúc lành. Chúc lành nhà cửa, mùa màng, xe cộ và các công ty, các kỹ nghệ. Một lời khuyên tốt là hãy làm phép các thứ muối được dùng trong mùa đông để giúp cho đường xá khỏi bị đông đá. Nếy làm như vậy thì sẽ giảm bớt các tai nạn lưu thông và đem lại lợi ích cho mọi người.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét