Pages

24/9/09

Cái gáo dừa

Tại một thị trấn kia, có một gia đình gồm hai vợ chồng, một đứa con trai và một ông bố già cả. Đứa con trai của cập vợ chồng thì lùc nào cũng đi theo cha của nó. Ông nội của đứa trẻ vì tuổi già sức yếu nên thường xuyên làm bể tô ăn cơm. Tình trạng này diễn ra thường xuyên, nên người cha của đứa trẻ cảm thấy bực bội. Một hôm, cha của đứa bé đang loay hoay ngồi cạo sạch cái gáo dừa khô. Bỗng nhiên đứa bé chạy đến và hỏi cha nó:

Cha đang làm gì thế. Người cha đáp: "Cha đang làm cái tô bằng gáo dừa để cho ông nội con ăn cơm, vì ông cứ làm bể hoài". Thời gian qua đi, rồi một ngày kia, cha đứa bé thấy đứa con đang lui cui làm điều gì đó. Người cha đi lại xem, và thấy đứa bé đang cạo sạch một gáo dừa. Người cha bèn hỏi: " Con làm gì vậy".

Đứa trẻ đáp: "Con đang làm cái tô bằng gáo dừa để khi cha già giống ông nội con cho cha ăn". Người cha lúc đó thức tỉnh và hối hận về việc làm của mình.

Ý NGHĨA:

Chỉ một lời nói ngây thơ của đứa con đã cho thấy hậu quả của sự bất hiếu. Nếu ta sống hiếu thảo với cha mẹ, thì sau này chúng ta cũng được con cái trả hiếu như vậy. "Gieo gì thì sẽ gặt nấy". Cha mẹ khi già cả thì thường hay đổi tính , thường khó chịu hơn, nhiều đứa con đã không chịu nỗi đã bỏ rơi cha mẹ bơ vơ trong viện dưỡng lão. Chúng ta không nên làm như thế, nếu cha mẹ bệnh tật khó tính, nhưng chúng ta vẫn chu toàn bổn phận thì đó mới là điều đáng quý. Cha mẹ là món quà quý giá mà Chúa đã ban cho mỗi chúng ta. Ngài giao phó cho cha mẹ nhiệm vụ nuôi dạy để chúng ta trở thành một Người tốt có ích cho xã hội. Bổn phận là con cái, chúng ta phải hết lòng hiếu thảo, vâng phục, kính yêu và phụng dưỡng cha mẹ, nhất là trong lúc tuổi già của các Ngài.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét