Pages

17/9/09

Tiếng Nói Từ Luyện Ngục (5)

NĂM 1878
Tháng 8 (cấm phòng


122. Những tội nhân gộc và những người hầu như cả đời sống xa Chúa vì hờ hững, cũng như những nữ tu không sống cho ra nữ tu, đang ở trong đại luyện ngục. Ở đó họ không được hưởng những kinh nguyện mà người ta cầu cho. Trong đời sống họ đã hờ hững với Chúa. Bây giờ đến lượt Chúa hờ hững với họ và để họ trong một thứ tình trạng bị bỏ rơi, để họ tu bổ đời sống vô tích sự của họ ngày trước.


123. Ôi! còn sống trên dương thế, chị không tài nào hình dung hay tưởng tượng ra Thiên Chúa là Đấng thế nào. Nhưng chúng em biết Ngài, hiểu Ngài, vì linh hồn chúng em đã thoát khỏi mọi giây ràng buộc và ngăn cản nó thấu hiểu Thiên Chúa thánh thiện, uy linh và đầy lòng Thương xót. Có thể nói, chúng em đang bị cực hình như tử đạo đang bị nung nấu tan chảy vì yêu.

Một sức mạnh bất khả kháng đang đun đẩy chúng em đến gần Chúa như trung tâm điểm của chúng em, nhưng đồng thời một sức mạnh khác lại hất chúng em trở về nơi đền tội. Trong tình trạng đó, chúng em bị ép chặt cứng bởi vô phương làm thoả mãn ước nguyện mình. Ôi! đau đớn biết bao!... Nhưng chúng em đau đớn cũng đáng kiếp, nên ở đây không ai than trách một lời. Chúa muốn gì, chúng em muốn nấy, có điều trên dương thế người ta không thể hiểu được những gì chúng em phải chịu đựng.


124. Vâng, em được đỡ khổ nhiều. Em không còn ở trong lửa. Em chỉ còn niềm khao khát không nguôi sớm được nhìn thấy Chúa, một thứ đau khổ vẫn còn rất ác liệt!... Nhưng em cảm thấy em tới gần hạn chấm dứt lưu đầy, tới gần nơi em hết lòng mong mỏi. Em nhận thức điều đó rõ rệt. Em cảm thấy em được giải thoát dần dần, nhưng sẽ được giải thoát hẳn ngày nào, lúc nào em không biết. Chỉ một mình Chúa biết thôi. Có lẽ em còn phải mong ước Thiên đàng cả mấy năm nữa như thế. Xin chị tiếp tục cầu cho em luôn. Mai sau em sẽ trả ơn chị, mặc dầu ngay bây giờ em đã nguyện cầu cho chị nhiều.


125. Ôi! Chúa đổ trên chị những ơn thương xót lớn lao chừng nào! Ai mà hiểu được? Tại sao Chúa Giêsu lại biệt đãi chị như thế? Tại sao Ngài yêu thương chị hơn bao người khác? Tại sao Ngài còn phải ban cho chị những ơn lớn lao như vậy? Có phải vì chị xứng đáng không? Không!... chị còn không xứng đáng bằng nhiều linh hồn khác! Nhưng Chúa cứ đối xử với chị như thế, Chúa là chủ các ơn của Ngài. Vậy chị phải nhớ ơn Chúa nhiều.



Bằng thần trí, chị hãy luôn luôn ngồi dưới chân thánh Chúa và để Ngài hành động. Hãy canh phòng kỹ nội tâm chị. Chị hãy trung kiên trong việc xem xét những gì có thể đẹp lòng Chúa Giêsu của chị. Hãy dành đôi mắt, trái tim, tình yêu cho một mình Ngài. Hãy luôn luôn lãnh ý Ngài trước mọi hành động. Hãy chiều theo mỹ ý Ngài rồi cứ yên tâm. Những gì em đã nói với chị, sẽ ứng nghiệm, chị đừng gây cản trở! Chính Chúa Giêsu muốn như thế.


126. Những người hư mất linh hồn chỉ vì họ muốn hư đi bằng mọi giá. Vì để đến nỗi lâm vào bước đường cùng đó, họ đã phải từ khước hàng ngàn ân sủng và linh hứng tốt lành Chúa đã gửi đến cho họ. Vậy lỗi là tại chính họ.


127. Khi nào em đã lên Thiên đàng, em sẽ kể chị nghe chuyện đó. Nhưng em thiết tưởng các đại lễ Thiên đàng được cử hành bằng một sự gia tăng ngây ngất, khâm sùng, tạ ơn, nhất là yêu mến.


128. Nhưng về điều em nói với chị đó, chị phải đạt tới tình trạng kết hiệp với Chúa mật thiết đến độ không còn gì làm chị xao xuyến; buồn khổ hay vui sướng, thành công hay thất bại, vui lòng hay miễn cưỡng, không gì trong những cảnh đó được làm cho chị mảy may xúc động. Trái lại, Chúa Giêsu phải làm chủ mọi tình thế trong chị, chị phải luôn luôn dán mắt nội tâm vào Chúa để những ước nguyện nhỏ nhất của Chúa, chị cũng chợt nhận ra được.


129. Có gì mà Chúa đã chẳng làm cho chị? Còn chi mà Chúa không sẵn lòng làm nữa? Bên ngoài chị hãy giữ dáng điệu tự nhiên, nhưng bên trong, lại là chuyện khác, chị biết rồi. Chị hãy chú tâm đến những gì liên quan tới chị thôi. Đâu đâu chị cũng hãy nhìn xuống. Hãy ít nói và nói khẽ. Nhưng chị hãy luôn hầu chuyện Chúa Giêsu của chị. Không! Chị không làm mệt Ngài đâu, chính Ngài mong chị thưa chuyện đấy.


130. (Hỏi) - Tại sao khi chị cầu nguyện cho em, chị cầu ít sốt sáng hơn chị cầu cho người khác và tại sao chị thường quên em?

(Thưa) - Xin chị đừng buồn vì điều đó. Chính Chúa xui khiến như vậy. Đó lại còn là một thứ hình phạt cho em. Dù chị có cầu nguyện cho em nhiều hơn, em cũng không được đỡ khổ hơn nhờ đó. Chúa muốn vậy. Nếu Ngài muốn chị nguyện cầu thêm cho em, Ngài sẽ soi sáng cho chị.


131. Em xin nói lại với chị là đừng có sợ em. Chị sẽ không thấy em trong tình trạng đau khổ đâu. Sau này, khi tâm hồn chị đã mạnh dạn, chị sẽ thấy nhiều linh hồn trong luyện ngục và những linh hồn thật là xấu xa! Nhưng chị đừng nghĩ đến trước mà hoảng. Lúc đó Chúa sẽ ban cho chị tính gan dạ cần thiết và tất cả những gì phải có để chu toàn Thánh ý Ngài.


132. (Hỏi) - Phải chăng Chúa dùng việc em nói với chị đây để phạt chị?


(Thưa) - Không đâu! Em nói là được đỡ khổ để giúp chị nên thánh. Giá như chị muốn để ý đến điều em nói với chị hơn một chút...


133. (Hỏi)- Chị nhận là đúng, nhưng chị cũng thấy những chuyện này kỳ lạ quá khiến chị không biết tin sao đây! Nghe em nói hoài

..............????

0 nhận xét:

Đăng nhận xét