Pages

9/8/09

Năm bước để cầu nguyện tốt hơn

Cầu nguyện giúp chúng ta nhận biết và yêu mến Thiên Chúa hơn. Nhờ cầu nguyện chúng ta càng ngày càng trở nên loại người mà chúng ta muốn thực sự trở nên: một người biết yêu thương, hoà nhập, có lòng thương xót, biết tha thứ và vui vẻ.

Nhờ cầu nguyện mà chúng ta tìm thấy ý nghĩa, sức mạnh và những chỉ dẫn cho cuộc sống chúng ta. Đây là 5 yếu tố mà bạn có thể thực hiện giúp bạn trong hành trình này.

1. Nài xin Thiên Chúa

Trở thành một người cầu nguyện không phải là chuyện mà chúng ta gặt hái được nhờ nỗ lực căng thẳng của chúng ta. Tôi nhớ đến một câu chuyện từ các giáo phụ sa mạc, vào thời đầu các ẩn sĩ Kitô giáo, những người đã sống trong sa mạc Ai-cập và Pa-lét-tin, minh hoạ cho điều này. Một đan sĩ trẻ hỏi Sư Phụ cao niên: "Con cần bao lâu để có thể có được sự giác ngộ ?" Tôn Sư trả lời, "Năm năm." Đan sĩ trẻ hỏi tiếp: "Nhưng nếu con làm việc chăm chỉ, cật lực thực sự thì sao?" Sư Phụ trả lời: "Mười năm."

Cầu nguyện là ân huệ Thiên Chúa ban cho chúng ta. Chúng ta không bao giờ được quên điều đó. Nhưng lại là một ân huệ mà Thiên Chúa khao khát ban tặng. Nó cũng là ân huệ mà chúng ta có thể làm cho mình hầu chắc đón nhận được. Chúng ta có thể bắt đầu đơn giản bằng việc nài xin Thiên Chúa ban cho ơn thích cầu nguyện. Nguyện vọng của chúng ta không cần dài dòng hay cầu kỳ. Bạn hãy quy hướng trái tim về với Thiên Chúa và nói điều gì đó đại loại thế này : "Chúa thân mến, con thực sự muốn biết Chúa rõ hơn. Xin giúp con trở thành một người cầu nguyện nhiều hơn nữa. Nếu có sự gì đó mà con có thể làm để giúp con có được điều này, thì xin cho con biết. Amen." Thật là tốt lành khi xin Thiên Chúa những điều như thế. Cuối cùng, "Kinh Lạy Cha," lời kinh mà Chúa Giêsu đã dạy chúng ta, là một phần liệt kê những thỉnh cầu của ta đối với Thiên Chúa. Thêm vào việc cầu nguyện danh sách các nhu cầu ấy đối với tôi là điều rất bõ công.

2. Chầm chậm và để ý đến những điều nài xin

Chúng ta sống trong một thời kỳ đặc tính hoá bởi công việc, thời kỳ của tốc độ. Do đó, nhiều người trong chúng ta cứ chạy loanh quanh như một thứ chuột sóc hiếu động! Bạn có thể thấy mình quá bận rộn và vội vã. Công việc như thế làm cho ta mất kiên nhẫn. Cần phải thành thật với bản thân. Phải chăng bạn đã từng mất kiên nhẫn vì lò vi-ba hay máy tính của bạn chạy "quá chậm"? Phải chăng bạn căng thẳng đứng xếp hàng chờ, tại đèn đỏ, hay khi một người bạn trễ mất có 5 phút thôi?

Vào thế kỷ thứ 19, các sử gia nói rằng, khi người ta du lịch bằng xe ngựa, thì chả có gì là bất thường đối với loại xe ngựa bốn bánh mà trễ mất hai hay ba ngày. Các hành khách chỉ phải ngồi đợi xem ngựa đến thôi. Bạn tưởng tượng người ta có thể kiên nhẫn được như thế vào ngày hôm nay không? Không. Hôm nay chúng ta mệt mỏi vô cùng nếu máy bay của chúng ta-chỉ bay hết 900 dặm trong hai giờ-đến trễ có 20 phút!

Thật khó trở thành một người cầu nguyện nếu chúng ta cứ chạy loanh quanh, đa nhiệm hay bận tâm với 101 thứ cần phải giải quyết. Điều duy nhất chúng ta phải làm để có thể ham thích cầu nguyện là hãy thong thả. Hãy thử điều này : Thay vì nhai ngấu nghiến thức ăn, thì bạn hãy thưởng thức từng miếng một. Thay vì chạy ùa ra ngoài đường, thì bạn hãy tản bộ cách thong thả. Nếu bạn phải chờ đợi điều gì đó hay chờ ai, thì hãy bỏ đi cám dỗ tìm cách lấp đầy thời gian bằng công việc. Đúng ra, hãy tận dụng những giây phút ngắn ngủi này để ngày càng nhận biết thế giới quanh bạn và bên trong bạn.

Cầu nguyện khởi đầu bằng sự chú tâm. Và sự chăm chú ấy là cái mà chúng ta có thể gieo cấy được. Chúng ta bắt đầu bằng cách lưu ý tới những điều nho nhỏ : đường đi của anh mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ, tiếng hót líu lo của loài chim cổ đỏ trong cây sồi, hương thơm của cục xà-bông trong tay bạn, nhịp đều đặn của hơi thở. Chậm rãi và tập trung là sự sống còn cho việc cầu nguyện, vì chúng gia tăng khả năng nhận ra dấu vết của Thiên Chúa trong đời sống thường ngày của chúng ta.

3. Bắt đầu cầu nguyện

Tác giả E. L. Doctorow lần kia đã nói: "Lên phương án để viết là không viết gì cả. Nói với người ta về việc viết là không viết gì cả. Viết là viết." Chúng ta có thể nói tương tự như thế về cầu nguyện. Lên chương trình để cầu nguyện là không cầu nguyện gì cả. Nói với người ta về cầu nguyện là không cầu nguyện. Cầu nguyện là cầu nguyện. Thực chất, cầu nguyện là cuộc đối thoại với Thiên Chúa.

Tôi thường bắt đầu viêc cầu nguyện của tôi bằng cách kể cho Thiên Chúa là tôi sẽ đi đến đâu vào thời điểm đặc biệt này: "Lạy Chúa, hôm nay con cảm thấy tuyệt vời....Lạy Chúa, con mệt đừ... Lạy Chúa Giêsu, con buồn quá và con không biết tại sao... Lạy Chúa Giêsu, con con buồn quá và con thực sự biết tại sao... Lạy Chúa, con rất bối rối về chuyện này chuyện kia... Lạy Chúa, con thực sự muốn điên lên." Trong cầu nguyện, điều đó thường là tốt để khởi sự đúng chúng ta đang ở đâu và xuất phát từ nơi đó.

Một câu châm ngôn nói rằng: "Nếu bạn quá bận rộn không thể cầu nguyện, là do bạn quá bận rộn." Điều này có nghĩa là chúng ta phải dành thời giờ cho việc cầu nguyện trong ngày như chúng ta lên thời khoá biểu cho những hoạt động quan trọng khác. Chúng ta đừng chờ đợi tìm ra thời giờ để cầu nguyện hay chỉ cầu nguyện khi chúng ta cảm thấy thích cầu nguyện. Nếu làm như thế, có lẽ chúng ta sẽ cầu nguyện rất ít. Không, nếu muốn trở thành những người cầu nguyện, chúng ta phải cầu nguyện mỗi ngày.

Thời gian nào trong ngày làm việc là tốt nhất? Có lẽ buổi sáng là thời gian lý tưởng trước khi những chuyện khác ập đến. Hay có thể bạn thích một cuộc cầu nguyện bộc phát hơn giữa ngày, hay vào buổi chiều khi ngày đang tắt dần. Dù bạn chọn thời điểm nào, thì cầu nguyện phải là một ưu tiên đối với bạn-vì Thiên Chúa là quan trọng đối với bạn, vì bạn hết sức khát khao có một tương quan riêng tư với Đức Giêsu, vì bạn thực sự cần Thiên Chúa.

Tôi đã nói cầu nguyện là đối thoại với Thiên Chúa. Điều đó có nghĩa là con đường hai chiều. Trong cầu nguyện chúng ta nói với Thiên Chúa, nhưng chúng ta cũng cho Thiên Chúa cơ hội để trò chuyện với chúng ta. Vì thế đôi khi chúng ta dùng những lời nói khi chúng ta cầu nguyện; còn những lúc khác thì không. Thomas Merton, một đan sĩ Tra-pít nổi tiếng lần kia đã nói với một người bạn thôi không cố gắng cầu nguyện nữa. Ngài nói: "Một trái táo chín thế nào? Nó chỉ ngồi dưới ánh mặt trời."

4. Tìm kiếm sự trợ giúp

Có nhiều nguồn tuyệt vời bên ngoài có thể giúp chúng ta cầu nguyện. Có vô số sách, chẳng hạn, đã được viết về cầu nguyện. (tôi biết, vì tôi cũng đã viết một số quyển!) những tạp chí về cầu nguyện như Sống Đức Tin, Sống với Đức Kitô, và Magnificat, đưa ra những suy tư ngắn gọn cho mỗi ngày trong năm. Và đừng quên một số trang web về cầu nguyện....

Chúng ta cũng có thể nhận được sự trợ giúp nhờ lời cầu nguyện từ kẻ khác. Nói chuyện với bè bạn về cầu nguyện có thể rất hữu ích. Quả thật cầu nguyện với họ thì vẫn tốt hơn. Liên kết (khởi sự) việc học Lời Chúa theo nhóm hay một câu lạc bộ sách vở thiêng liêng giúp ích cho nhiều người. Một số cá nhân thậm chí đi tìm một vị linh hướng, một người mà họ có thể thường xuyên gặp gỡ để chia sẻ những kinh nghiệm và đời sống thường ngày của họ. Những vị linh hướng có thể là linh mục, tu sĩ nam nữ hay các giáo dân nam nữ là những người không chỉ có kinh nghiệm trong cầu nguyện mà còn có những kỹ năng để hướng dẫn kẻ khác.

5. Trải nghiệm

Có nhiều cách thức khác nhau để cầu nguyện. Thử nghiệm những hình thức cầu nguyện khác nhau có thể là lành mạnh. Một số người thích cầu nguyện bằng chuỗi Mân-côi; người khác thích đọc Thánh Vịnh. Số khác lại thích đọc một đoạn lời Chúa mỗi ngày và suy niệm trên bản văn ấy. Người khác thấy việc nghe nhạc là hữu ích. Một số cầu nguyện trong khi đi hay chạy bộ; có người lại thích ngồi hay quì gối. Bạn cũng có thể cần thử Các Giờ Kinh Phụng Vụ, hay những hình thức suy niệm khác.

Trong nỗi khao khát thích cầu nguyện nhiều hơn nữa, điều tốt nhất cần phải nhớ, cuối cùng, cầu nguyện là phương tiện, chứ tự nó không phải là cùng đích. Chúng ta cầu nguyện không chỉ vì chúng ta yêu mến cầu nguyện. Chúng ta cầu nguyện vì chúng ta yêu mến Thiên Chúa. Và cầu nguyện là một trong những đường lối chủ yếu dẫn chúng ta đến việc nhận biết và yêu mến Thiên Chúa nhiều hơn. Nhờ cầu nguyện chúng ta tìm thấy ý nghĩa, sức mạnh, và những định hướng cho cuộc đời chúng ta. Chúng ta ngày càng trở thành loại người mà chúng ta thực sự muốn trở thành : một con người của yêu thương, của sự hoà nhập, có lòng thương xót, tha thứ và niềm vui.

Melannie Svoboda S.N.D

(Chị nguyên là Giám tỉnh Notre Dame ở Chardon, Ohio. Chị cũng là tác giả một số sách như: Khi Mưa gió Lên tiếng, Trong Tình yêu Kiên định (In Steadfast Love).... Hiện chị vẫn viết, hướng dẫn các cuộc tĩnh tâm, và thuyết trình.

Antôn Vũ Hữu Lệ (dịch)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét