Pages

22/9/09

Con Trai Tôi Hoàn Toàn Thay Đổi

Con trai tôi từ một thời gian qua đi theo một nhóm bạn bè du-côn mất-dạy. Chúng nó la-cà rong chơi không biết ở những nơi đâu! Điều này gây cho tôi bao lo âu sầu khổ. Mặc cho mọi lời khuyên bảo nhắc nhở của tôi, con trai tôi vẫn giả điếc làm ngơ. Tôi đổ không biết bao nhiêu giọt nước mắt vì con, đặc biệt vào những đêm đợi hoài đợi mãi vẫn không trông thấy con trai ”lê xác” về nhà!

Trong cơn khốn cùng, tôi ngước mắt kêu van cùng Đức Bà Mân Côi Pompei. Tôi thi hành các việc đạo đức kính Đức Mẹ MARIA trong vòng 15 ngày Thứ Bảy liên tiếp. Và ơn lành đã tuôn đổ xuống con trai tôi. Con tôi chấm dứt hẳn việc bỏ nhà đi theo bạn bè xấu. Nó bắt đầu tham dự các sinh hoạt của Nhóm Phan-Sinh trong giáo xứ. Nó hoàn toàn thay đổi, xem như trở thành một người khác!

Trước ơn lành trọng đại này, tôi không tìm ra lời nào để bày tỏ cho cân xứng tâm tình tri ân vô bờ của tôi dâng lên Hiền Mẫu Thiên Quốc. Suốt đời, tôi ghi nhớ ơn lành của Đức Bà Mân Côi Pompei.

Phép Lạ Lộ Đức và Bác Sĩ Alexis

Lạy Mẹ nhân hiền, Đấng hằng cứu giúp những ai khốn cùng khiêm tốn kêu cầu Mẹ, xin Mẹ hãy gìn giữ con. Con tin nơi Mẹ. Mẹ đã dùng một phép lạ cả thể để trả lời cho nghi ngờ của con. Con chưa biết nhận ra phép lạ và còn tiếp tục hồ nghi. Nhưng ước muốn lớn lao nhất và khát vọng thâm sâu nhất của lòng con là đạt đến Đức Tin!

Đó là lời cầu xin tha thiết của ông Alexis Carrel (1873-1944), bác sĩ Pháp trẻ tuổi, tại đền thánh Đức Mẹ Lộ Đức, vào một đêm khuya vắng năm 1903, sau khi chứng kiến phép lạ một thanh nữ khỏi bệnh.

Alexis Carrel chào đời tại Lyon (Bắc Pháp) trong một gia đình Công Giáo đạo đức. Alexis mồ côi Cha năm lên 4 tuổi và được Mẹ giáo dục trong niềm kính sợ THIÊN CHÚA. Nhưng khi lớn lên và trở thành sinh viên xuất sắc, Alexis bỗng đánh mất Đức Tin Công Giáo đơn sơ trong tuổi thơ của mình. Việc Alexis mất Đức Tin một phần do ảnh hưởng chủ thuyết duy vật vô thần rất thịnh hành trong xã hội Âu Châu vào những thập niên cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20.

Năm 30 tuổi, Alexis Carrel trở thành bác sĩ và là giáo sư giải phẫu học nổi tiếng của phân khoa thuốc đại học Lyon. Một ngày trong năm 1903, giáo phận Lyon tổ chức cuộc hành hương Lộ Đức dành riêng cho các bệnh nhân.

Vì bị ngăn trở vào phút chót, một bác sĩ bạn nhờ bác sĩ Carrel thay mình tháp tùng các bệnh nhân. Bác sĩ Carrel miễn cưỡng nhận lời, nhưng tận thâm tâm ông vui mừng vì được dịp nhạo cười và chỉ trích tại chỗ những chuyện gọi là ”phép lạ Lộ Đức”. Theo ông, đó chỉ là chuyện nhảm nhí của các tín hữu Công Giáo vô học, ngây thơ và dễ tin!

Trước luận cứ vô thần của ông, một bác sĩ khác, cùng tháp tùng các bệnh nhân trong chuyến hành hương Lộ Đức năm đó, vặn lại:

- Có những trường hợp bị ung thư, lao phổi nặng và bị mù lòa thật sự mà y khoa bó tay, lại được chữa khỏi cách lạ thường, khiến các bác sĩ thuộc đủ mọi quốc tịch – có Đức Tin hay không Đức Tin – đều không thể nào giải thích được. Vậy anh nghĩ sao?

Bác sĩ Alexis Carrel vẫn ngoan cố trả lời:

- Chuyện không thể nào xảy ra được! Chắc chắn là các cuộc khám nghiệm không thi hành nghiêm chỉnh: trước, trong khi, và sau khi khỏi bệnh! Cho tới giờ phút này, các phép lạ chưa được nghiên cứu một cách khoa học. Ngoài ra, chấp nhận phép lạ tức là chấp nhận sự kiện một cách ngu xuẩn, bởi vì, luật lệ thiên nhiên bất biến .. Tuy nhiên, trước một sự kiện tỏ tường, chắc chắn người ta bị bó buộc phải công nhận. Do đó, nếu tôi tận mắt chứng kiến một sự kiện, hẳn tôi sẽ cúi đầu chấp nhận!

Thách thức của bác sĩ Alexis Carrel được chính Đức Mẹ Lộ Đức trả lời.

Trong chuyến hành hương, bác sĩ Carrel được giao nhiệm vụ chăm sóc cách riêng một nữ bệnh nhân tên Marie Ferrand, 24 tuổi. Cô bị bệnh lao phổi ở thời kỳ chót và mắc thêm chứng bệnh sưng màng bụng đau đớn. Các bác sĩ bó tay và cô nằm chờ chết. Nhưng cô có nguyện vọng sau cùng là hành hương Lộ Đức. Lời van nài của cô được chấp thuận.

Chuyến đi càng làm cho bệnh tình cô nặng thêm. Khi đến Lộ Đức thì hầu như cô chỉ còn thoi thóp thở. Bác sĩ Carrel đặc biệt chăm sóc cô và ông thấy rõ cô có thể tắt thở bất cứ lúc nào. Ông nói với bác sĩ bạn:

- Nếu cô này khỏi bệnh thì thật là phép lạ! Lúc đó tôi sẽ tin và sẽ cắt tóc đi tu làm thầy dòng!

Người ta định mang cô Marie Ferrand xuống hồ tắm, nhưng vì bệnh tình quá trầm trọng, người ta chỉ dùng nước suối Lộ Đức thoa rửa trên người cô. Bác sĩ Carrel luôn luôn đứng bên cạnh cô. Ông thầm thì:

- Ôi ước gì con được giống như những tín hữu Công Giáo đáng thương, biết tin tưởng vào quyền lực chữa trị của nước suối Đức Mẹ! Xin Mẹ chữa lành thanh nữ này vì cô quá đau đớn. Xin Mẹ cho cô sống thêm thời gian nữa và xin cho con có được Đức Tin!

Bỗng chốc, bác sĩ Alexis Carrel trông thấy rõ ràng bệnh nhân hồi sinh. Gương mặt cô gái từ từ trở nên hồng hào. Nhịp mạch, nhịp tim đập trở nên bình thường. Cái bụng phình to tướng đang từ từ xẹp xuống. Hiện tượng lạ lùng đó diễn ra trong vòng 20 phút. Đúng 3 giờ chiều, cô Marie Ferrand nói lớn tiếng:

- Con đã được khỏi bệnh!

Người ta mang đến cho cô một ly sữa, cô cầm lấy và uống như một người bình thường.

Trước sự kiện hiển nhiên đó, bác sĩ Alexis Carrel đành chấp nhận:

- Một hiện tượng bất ngờ – không thể nào xảy ra – đã thực sự xảy ra!

Từ sau phép lạ tại Lộ Đức năm 1903 đó, bác sĩ Alexis Carrel từ từ trở về với Đức Tin Công Giáo và qua đời vào năm 1944.

Lúc sinh thời, bác sĩ Alexis Carrel đã tiến cao trên đài danh vọng, đã lãnh giải thưởng Nobel y khoa năm 1912. Nhưng khi chết, ông đã tắt thở trong Đức Tin đơn sơ của một đứa trẻ. Quả thật, hạnh phúc thay người có Đức Tin!

Tạ Ơn Đức Mẹ

Con viết thư này gửi đến Cha Chủ Nhiệm và xin Cha vui lòng phổ biến trong Mục ”Ghi Ơn Đức Mẹ” – để tạ ơn Đức Mẹ MARIA – vì ơn lành đặc biệt Đức Mẹ ban cho gia đình con. Đức Mẹ cứu chữa thân mẫu con khỏi cơn bệnh hiểm nghèo, thập tử nhất sinh.

Mẹ con tên Caterina Belardi. Ngày mùng 2-7-1994, bất ngờ Mẹ con ngã bệnh nặng. Gia đình vội vàng chở Mẹ vào nhà thương. Mẹ con phải nằm nơi phòng cấp cứu trong vòng 10 tiếng đồng hồ, vì các bác sĩ không tìm ra căn nguyên cơn bệnh của Mẹ. Trong khi đó, bệnh tình Mẹ con mỗi lúc một trầm trọng thêm và đến chiều thì Mẹ con bị hôn mê và bị bán thân bất toại. Tay và chân trái bị tê liệt hoàn toàn. Bác sĩ chụp hình não bộ thì khám phá ra Mẹ con bị ung thư nơi màng óc.

Người ta tức tốc đưa Mẹ con vào phòng mổ và cuộc giải phẫu diễn ra gần 6 tiếng đồng hồ. Sau đó Mẹ con được đưa vào phòng hồi sinh. Tại đây Mẹ con được chữa trị khẩn trương suốt một tuần lễ. Tuy thế, cơn bệnh không thuyên giảm mà lại gia tăng, mỗi lúc một trầm trọng hơn: Mẹ con bị hôn mê hoàn toàn. Vết ung thư trong óc lại sưng vù lên và người ta quyết định giải phẫu lần thứ hai.

Các bác sĩ rất bi quan trước bệnh tình của Mẹ con. Các vị gần như bó tay đầu hàng và báo cho gia đình con biết sự thật phũ phàng.

Toàn thể gia đình: thân phụ, em gái và con, chúng con khẩn thiết kêu cầu cùng Đức Mẹ Mân Côi Pompei. Chúng con xin Đức Mẹ thương cứu chữa Mẹ con. Với trọn lòng tin cậy, chúng con đọc Kinh HÃY NHỚ:

Lạy Thánh Nữ Đồng Trinh MARIA là Mẹ rất nhân từ, xin hãy nhớ xưa nay chưa từng nghe có người nào chạy đến cùng Đức Mẹ xin bầu chữa cứu giúp mà Đức Mẹ từ bỏ chẳng nhậm lời. Nhân vì sự ấy con lấy lòng trông cậy than van chạy đến sấp mình xuống dưới chân Đức Mẹ, là Nữ Đồng Trinh trên hết các kẻ đồng trinh, xin Đức Mẹ đoái đến con, là kẻ tội lỗi. Lạy Mẹ là Mẹ Chúa Cứu Thế xin chớ bỏ lời con kêu xin, một dủ lòng thương mà nhậm lời con cùng. AMEN.

Quả thật, Đức Mẹ Mân Côi không bao giờ từ bỏ lời ai cầu khẩn cùng Mẹ, kêu van Mẹ với trọn lòng tin cậy và kính mến. Toàn gia đình chúng con làm 3 Tuần Cửu Nhật kính Đức Mẹ Mân Côi, lần hạt Chuỗi Mân Côi 150. Rồi lại làm 3 Tuần Cửu Nhật Tạ Ơn Đức Mẹ Mân Côi.

Lạ lùng thay, bệnh tình Mẹ con bắt đầu dần dần thuyên giảm. Mẹ con từ từ ra khỏi cơn hôn mê. Não bộ của Mẹ con cũng trở lại trạng thái bình thường. Mẹ con bắt đầu nói và cử động, rồi đi đứng được. Ai ai cũng ngạc nhiên, vui mừng sửng sốt trước việc khỏi bệnh lạ lùng của Mẹ con. Chỉ trong vòng vỏn vẹn một tuần lễ, Mẹ con được bình phục, điều mà đáng lý ra Mẹ con phải được chữa trị đến hàng tháng hoặc hàng năm!

Mẹ con khoẻ mạnh và trở về với cuộc sống bình thường.

Toàn thể gia đình con không ngớt lời cảm tạ Đức Mẹ Mân Côi đã thương nhận lời chúng con nài van và đã cầu bầu cùng THIÊN CHÚA cho Mẹ con được khỏi bệnh cách nhanh chóng và lạ lùng.

Giữ lời hứa với Đức Mẹ Mân Côi, con xin viết thư này để công khai cao rao sự bầu cử quyền thế của Đức Mẹ Mân Côi trước tòa THIÊN CHÚA Ba Ngôi.