Câu chuyện do thánh nữ Brigitte Thụy Điển (1303-1373) kể lại cho họ hàng người quá cố. Đó lời than thở của một Linh Hồn nơi Lửa Luyện Ngục.
THIÊN CHÚA Nhân Lành cứu Em thoát khỏi Hỏa Ngục nhờ ơn Em chết lành. Thế nhưng Em bị rơi xuống đáy Luyện Ngục nơi Em phải chịu hình khổ thật dữ dằn khủng khiếp.
Cái đầu Em lúc trước thích trang điểm bằng các thứ phù hoa, giờ đây bị ngọn lửa diêm sinh thiêu đốt cả bên trong lẫn bên ngoài.
Đôi vai và hai cánh tay Em lúc trước cởi trần để phô bày cho thiên hạ chiêm ngắm giờ đây phải mang giây xích khổng lồ nóng bỏng nhức buốt!
Đôi chân Em ngày trước trang điểm để nhảy nhót, giờ đây chúng bị các con rắn độc bao quanh và không ngừng cắn hút. Toàn thể các phần thân thể Em ngày xưa mang các thứ đồ trang sức vòng vàng xuyến ngọc kim cương đủ loại thì giờ đây vừa bị thiêu đốt bởi ngọn lửa nóng tột cùng vừa bị cóng lạnh giá buốt thật khủng khiếp.
Sau khi nghe thánh nữ Brigitte Thụy-Điển kể lại lời than thở của Linh Hồn họ hàng quá cố - xưa từng sống xa-hoa đài-các, hưởng nếm đủ mọi thứ phù vân giả tạo - người bà con còn sống hồi tâm thống hối. Bà dứt khoát từ bỏ ngay cuộc sống nhung-lụa phù phiếm. Bà bắt đầu sống chay tịnh hãm mình và dùng thời giờ để liên lĩ cầu nguyện. Bà khẩn nài THIÊN CHÚA Nhân Lành tha thứ tội lỗi cho bà, cùng lúc, bà xin đền tội thay cho Linh Hồn người bà con quá cố đang phải chịu hình khổ đau đớn tột cùng nơi Lửa Luyện Ngục.
.. Câu chuyện thứ hai xảy ra nơi miền Trung nước Đức. Dân làng sống ở vùng Worms kể lại rằng. Cứ sau nửa đêm, người ta trông thấy đông đảo binh lính cầm khí giới chạy rảo qua đồi cao và thung lũng, người thì đi bộ, kẻ thì cỡi ngựa, giống y như thể một trận chiến khủng khiếp sắp diễn ra.
Lời kể của dân làng được các tu sĩ đan viện Limbourg ở gần đó, xác nhận. Bởi lẽ, hàng đêm đan viện bị khuấy động bởi các tiếng ồn ào do các binh lính gây ra, nhưng chỉ gây ra vào ban đêm còn ban ngày thì biến đâu mất.
Sau cùng, Cha Bề Trên đề nghị các đan sĩ hiệp ý cầu nguyện để chuẩn bị một biến cố quan trọng. Thật vậy, một hôm vào chính giữa đêm, Cha Bề Trên tay cầm Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ giơ thật cao, dẫn đầu đoàn rước các đan sĩ tiến ra nơi các binh lính thường xuất trận vào ban đêm. Khi hai bên đối diện nhau, Cha Bề Trên trịnh trọng cất tiếng hỏi:
- Nhân danh THIÊN CHÚA Ba Ngôi, xin nói cho chúng tôi biết quí vị là ai và làm gì lúc sinh thời ở nơi đây.
Một người trong nhóm trả lời:
- Chúng con là Linh Hồn của vô số binh lính tử trận nơi chiến trường trong khi phục vụ dưới quân kỳ của hai triều vua. Thân xác chúng con được chôn tại đây và Linh Hồn chúng con đang làm việc đền tội nơi chúng con đã phạm nhiều lỗi lầm thiếu sót. Tiếng động của khí giới và tiếng ngựa chạy - lúc trước từng là dịp cho chúng con phạm tội - thì nay trở thành dụng cụ gây khổ hình cho chúng con. Nhưng THIÊN CHÚA Nhân Lành cho phép các ngài nghe thấy, hầu các ngài giúp làm giảm bớt hình phạt cho chúng con .. Mắt trần của các ngài không trông thấy Lửa Luyện Hình đang vây bọc và thiêu đốt chúng con, nhưng ngọn Lửa này quả thật là khủng khiếp, vượt ngoài mọi sức tưởng tượng của các ngài .. THIÊN CHÚA Nhân Lành cho phép các ngài nhìn thấy chúng con để các ngài giúp đỡ chúng con. Các việc ăn chay hãm mình phạt xác của các ngài và kinh nguyện của các ngài, nhưng nhất là các Thánh Lễ các ngài tham dự và rước lễ, là những việc lành đạo đức có sức mạnh giải thoát chúng con khỏi ngọn lửa khủng khiếp đang thiêu đốt chúng con.
Sau lời nói của người đại diện, toàn thể Linh Hồn các binh lính đồng loạt kêu lớn tiếng:
- Xin tất cả cầu nguyện cho chúng con, xin Cha Bề Trên hãy cầu nguyện cho chúng con!
Ngay lúc ấy, đoàn người đông đảo biến mất .. chỉ còn lại các ngọn đồi như có lửa đốt, cháy sáng rực! Trong khi đó các đan sĩ kinh hoàng và xúc động lặng lẽ trở về đan viện cùng với Cha Bề Trên.
... ”Ông Giuđa thu quân và đến thành Ađulam. Ngày hôm sau, vào lúc phải làm, quân ông Giuđa đi thu các tử thi những người bị giết chết và đưa về chôn cất với những người thân trong phần mộ tổ tiên. Nhưng bên trong áo trận của mỗi tử thi, người ta đều tìm thấy lá bùa của tượng thần ở Giamnia: đó là điều Luật cấm; vì thế ai cũng thấy rõ bởi lý do nào những người ấy đã bị giết chết. Vậy mọi người chúc tụng THIÊN CHÚA, vì Ngài là Thẩm Phán công minh đã phơi bày ra ánh sáng những điều bí ẩn. Họ bắt đầu khẩn nguyện, xin THIÊN CHÚA tẩy sạch tội lỗi đã phạm .. Ông Giuđa quyên được khoảng hai ngàn quan tiền và gửi về Giêrusalem để xin dâng lễ đền tội. Ông làm cử chỉ rất tốt đẹp và cao quý này vì cho rằng người chết sẽ sống lại. Thực thế, nếu ông không hy vọng rằng những chiến binh đã ngã xuống sẽ sống lại, thì cầu nguyện cho người chết quả là việc dư thừa và ngu xuẩn. Nhưng vì ông nghĩ đến phần thưởng rất tốt đẹp dành cho những người đã an nghỉ trong tinh thần đạo đức. Đó là lý do khiến ông đến dâng lễ tế đền tạ cho những người đã chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi” (Sách II Macabê 12,38-46).
(Jacques Lefèvre, ”Les Âmes du Purgatoire dans la vie des Saints”, Éditions Résiac, 1995, trang 77-78)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
Pages
18/9/09
17/9/09
Tiếng Nói Từ Luyện Ngục (5)
NĂM 1878
Tháng 8 (cấm phòng
122. Những tội nhân gộc và những người hầu như cả đời sống xa Chúa vì hờ hững, cũng như những nữ tu không sống cho ra nữ tu, đang ở trong đại luyện ngục. Ở đó họ không được hưởng những kinh nguyện mà người ta cầu cho. Trong đời sống họ đã hờ hững với Chúa. Bây giờ đến lượt Chúa hờ hững với họ và để họ trong một thứ tình trạng bị bỏ rơi, để họ tu bổ đời sống vô tích sự của họ ngày trước.
123. Ôi! còn sống trên dương thế, chị không tài nào hình dung hay tưởng tượng ra Thiên Chúa là Đấng thế nào. Nhưng chúng em biết Ngài, hiểu Ngài, vì linh hồn chúng em đã thoát khỏi mọi giây ràng buộc và ngăn cản nó thấu hiểu Thiên Chúa thánh thiện, uy linh và đầy lòng Thương xót. Có thể nói, chúng em đang bị cực hình như tử đạo đang bị nung nấu tan chảy vì yêu.
Một sức mạnh bất khả kháng đang đun đẩy chúng em đến gần Chúa như trung tâm điểm của chúng em, nhưng đồng thời một sức mạnh khác lại hất chúng em trở về nơi đền tội. Trong tình trạng đó, chúng em bị ép chặt cứng bởi vô phương làm thoả mãn ước nguyện mình. Ôi! đau đớn biết bao!... Nhưng chúng em đau đớn cũng đáng kiếp, nên ở đây không ai than trách một lời. Chúa muốn gì, chúng em muốn nấy, có điều trên dương thế người ta không thể hiểu được những gì chúng em phải chịu đựng.
124. Vâng, em được đỡ khổ nhiều. Em không còn ở trong lửa. Em chỉ còn niềm khao khát không nguôi sớm được nhìn thấy Chúa, một thứ đau khổ vẫn còn rất ác liệt!... Nhưng em cảm thấy em tới gần hạn chấm dứt lưu đầy, tới gần nơi em hết lòng mong mỏi. Em nhận thức điều đó rõ rệt. Em cảm thấy em được giải thoát dần dần, nhưng sẽ được giải thoát hẳn ngày nào, lúc nào em không biết. Chỉ một mình Chúa biết thôi. Có lẽ em còn phải mong ước Thiên đàng cả mấy năm nữa như thế. Xin chị tiếp tục cầu cho em luôn. Mai sau em sẽ trả ơn chị, mặc dầu ngay bây giờ em đã nguyện cầu cho chị nhiều.
125. Ôi! Chúa đổ trên chị những ơn thương xót lớn lao chừng nào! Ai mà hiểu được? Tại sao Chúa Giêsu lại biệt đãi chị như thế? Tại sao Ngài yêu thương chị hơn bao người khác? Tại sao Ngài còn phải ban cho chị những ơn lớn lao như vậy? Có phải vì chị xứng đáng không? Không!... chị còn không xứng đáng bằng nhiều linh hồn khác! Nhưng Chúa cứ đối xử với chị như thế, Chúa là chủ các ơn của Ngài. Vậy chị phải nhớ ơn Chúa nhiều.
Bằng thần trí, chị hãy luôn luôn ngồi dưới chân thánh Chúa và để Ngài hành động. Hãy canh phòng kỹ nội tâm chị. Chị hãy trung kiên trong việc xem xét những gì có thể đẹp lòng Chúa Giêsu của chị. Hãy dành đôi mắt, trái tim, tình yêu cho một mình Ngài. Hãy luôn luôn lãnh ý Ngài trước mọi hành động. Hãy chiều theo mỹ ý Ngài rồi cứ yên tâm. Những gì em đã nói với chị, sẽ ứng nghiệm, chị đừng gây cản trở! Chính Chúa Giêsu muốn như thế.
126. Những người hư mất linh hồn chỉ vì họ muốn hư đi bằng mọi giá. Vì để đến nỗi lâm vào bước đường cùng đó, họ đã phải từ khước hàng ngàn ân sủng và linh hứng tốt lành Chúa đã gửi đến cho họ. Vậy lỗi là tại chính họ.
127. Khi nào em đã lên Thiên đàng, em sẽ kể chị nghe chuyện đó. Nhưng em thiết tưởng các đại lễ Thiên đàng được cử hành bằng một sự gia tăng ngây ngất, khâm sùng, tạ ơn, nhất là yêu mến.
128. Nhưng về điều em nói với chị đó, chị phải đạt tới tình trạng kết hiệp với Chúa mật thiết đến độ không còn gì làm chị xao xuyến; buồn khổ hay vui sướng, thành công hay thất bại, vui lòng hay miễn cưỡng, không gì trong những cảnh đó được làm cho chị mảy may xúc động. Trái lại, Chúa Giêsu phải làm chủ mọi tình thế trong chị, chị phải luôn luôn dán mắt nội tâm vào Chúa để những ước nguyện nhỏ nhất của Chúa, chị cũng chợt nhận ra được.
129. Có gì mà Chúa đã chẳng làm cho chị? Còn chi mà Chúa không sẵn lòng làm nữa? Bên ngoài chị hãy giữ dáng điệu tự nhiên, nhưng bên trong, lại là chuyện khác, chị biết rồi. Chị hãy chú tâm đến những gì liên quan tới chị thôi. Đâu đâu chị cũng hãy nhìn xuống. Hãy ít nói và nói khẽ. Nhưng chị hãy luôn hầu chuyện Chúa Giêsu của chị. Không! Chị không làm mệt Ngài đâu, chính Ngài mong chị thưa chuyện đấy.
130. (Hỏi) - Tại sao khi chị cầu nguyện cho em, chị cầu ít sốt sáng hơn chị cầu cho người khác và tại sao chị thường quên em?
(Thưa) - Xin chị đừng buồn vì điều đó. Chính Chúa xui khiến như vậy. Đó lại còn là một thứ hình phạt cho em. Dù chị có cầu nguyện cho em nhiều hơn, em cũng không được đỡ khổ hơn nhờ đó. Chúa muốn vậy. Nếu Ngài muốn chị nguyện cầu thêm cho em, Ngài sẽ soi sáng cho chị.
131. Em xin nói lại với chị là đừng có sợ em. Chị sẽ không thấy em trong tình trạng đau khổ đâu. Sau này, khi tâm hồn chị đã mạnh dạn, chị sẽ thấy nhiều linh hồn trong luyện ngục và những linh hồn thật là xấu xa! Nhưng chị đừng nghĩ đến trước mà hoảng. Lúc đó Chúa sẽ ban cho chị tính gan dạ cần thiết và tất cả những gì phải có để chu toàn Thánh ý Ngài.
132. (Hỏi) - Phải chăng Chúa dùng việc em nói với chị đây để phạt chị?
(Thưa) - Không đâu! Em nói là được đỡ khổ để giúp chị nên thánh. Giá như chị muốn để ý đến điều em nói với chị hơn một chút...
133. (Hỏi)- Chị nhận là đúng, nhưng chị cũng thấy những chuyện này kỳ lạ quá khiến chị không biết tin sao đây! Nghe em nói hoài
..............????
Tháng 8 (cấm phòng
122. Những tội nhân gộc và những người hầu như cả đời sống xa Chúa vì hờ hững, cũng như những nữ tu không sống cho ra nữ tu, đang ở trong đại luyện ngục. Ở đó họ không được hưởng những kinh nguyện mà người ta cầu cho. Trong đời sống họ đã hờ hững với Chúa. Bây giờ đến lượt Chúa hờ hững với họ và để họ trong một thứ tình trạng bị bỏ rơi, để họ tu bổ đời sống vô tích sự của họ ngày trước.
123. Ôi! còn sống trên dương thế, chị không tài nào hình dung hay tưởng tượng ra Thiên Chúa là Đấng thế nào. Nhưng chúng em biết Ngài, hiểu Ngài, vì linh hồn chúng em đã thoát khỏi mọi giây ràng buộc và ngăn cản nó thấu hiểu Thiên Chúa thánh thiện, uy linh và đầy lòng Thương xót. Có thể nói, chúng em đang bị cực hình như tử đạo đang bị nung nấu tan chảy vì yêu.
Một sức mạnh bất khả kháng đang đun đẩy chúng em đến gần Chúa như trung tâm điểm của chúng em, nhưng đồng thời một sức mạnh khác lại hất chúng em trở về nơi đền tội. Trong tình trạng đó, chúng em bị ép chặt cứng bởi vô phương làm thoả mãn ước nguyện mình. Ôi! đau đớn biết bao!... Nhưng chúng em đau đớn cũng đáng kiếp, nên ở đây không ai than trách một lời. Chúa muốn gì, chúng em muốn nấy, có điều trên dương thế người ta không thể hiểu được những gì chúng em phải chịu đựng.
124. Vâng, em được đỡ khổ nhiều. Em không còn ở trong lửa. Em chỉ còn niềm khao khát không nguôi sớm được nhìn thấy Chúa, một thứ đau khổ vẫn còn rất ác liệt!... Nhưng em cảm thấy em tới gần hạn chấm dứt lưu đầy, tới gần nơi em hết lòng mong mỏi. Em nhận thức điều đó rõ rệt. Em cảm thấy em được giải thoát dần dần, nhưng sẽ được giải thoát hẳn ngày nào, lúc nào em không biết. Chỉ một mình Chúa biết thôi. Có lẽ em còn phải mong ước Thiên đàng cả mấy năm nữa như thế. Xin chị tiếp tục cầu cho em luôn. Mai sau em sẽ trả ơn chị, mặc dầu ngay bây giờ em đã nguyện cầu cho chị nhiều.
125. Ôi! Chúa đổ trên chị những ơn thương xót lớn lao chừng nào! Ai mà hiểu được? Tại sao Chúa Giêsu lại biệt đãi chị như thế? Tại sao Ngài yêu thương chị hơn bao người khác? Tại sao Ngài còn phải ban cho chị những ơn lớn lao như vậy? Có phải vì chị xứng đáng không? Không!... chị còn không xứng đáng bằng nhiều linh hồn khác! Nhưng Chúa cứ đối xử với chị như thế, Chúa là chủ các ơn của Ngài. Vậy chị phải nhớ ơn Chúa nhiều.
Bằng thần trí, chị hãy luôn luôn ngồi dưới chân thánh Chúa và để Ngài hành động. Hãy canh phòng kỹ nội tâm chị. Chị hãy trung kiên trong việc xem xét những gì có thể đẹp lòng Chúa Giêsu của chị. Hãy dành đôi mắt, trái tim, tình yêu cho một mình Ngài. Hãy luôn luôn lãnh ý Ngài trước mọi hành động. Hãy chiều theo mỹ ý Ngài rồi cứ yên tâm. Những gì em đã nói với chị, sẽ ứng nghiệm, chị đừng gây cản trở! Chính Chúa Giêsu muốn như thế.
126. Những người hư mất linh hồn chỉ vì họ muốn hư đi bằng mọi giá. Vì để đến nỗi lâm vào bước đường cùng đó, họ đã phải từ khước hàng ngàn ân sủng và linh hứng tốt lành Chúa đã gửi đến cho họ. Vậy lỗi là tại chính họ.
127. Khi nào em đã lên Thiên đàng, em sẽ kể chị nghe chuyện đó. Nhưng em thiết tưởng các đại lễ Thiên đàng được cử hành bằng một sự gia tăng ngây ngất, khâm sùng, tạ ơn, nhất là yêu mến.
128. Nhưng về điều em nói với chị đó, chị phải đạt tới tình trạng kết hiệp với Chúa mật thiết đến độ không còn gì làm chị xao xuyến; buồn khổ hay vui sướng, thành công hay thất bại, vui lòng hay miễn cưỡng, không gì trong những cảnh đó được làm cho chị mảy may xúc động. Trái lại, Chúa Giêsu phải làm chủ mọi tình thế trong chị, chị phải luôn luôn dán mắt nội tâm vào Chúa để những ước nguyện nhỏ nhất của Chúa, chị cũng chợt nhận ra được.
129. Có gì mà Chúa đã chẳng làm cho chị? Còn chi mà Chúa không sẵn lòng làm nữa? Bên ngoài chị hãy giữ dáng điệu tự nhiên, nhưng bên trong, lại là chuyện khác, chị biết rồi. Chị hãy chú tâm đến những gì liên quan tới chị thôi. Đâu đâu chị cũng hãy nhìn xuống. Hãy ít nói và nói khẽ. Nhưng chị hãy luôn hầu chuyện Chúa Giêsu của chị. Không! Chị không làm mệt Ngài đâu, chính Ngài mong chị thưa chuyện đấy.
130. (Hỏi) - Tại sao khi chị cầu nguyện cho em, chị cầu ít sốt sáng hơn chị cầu cho người khác và tại sao chị thường quên em?
(Thưa) - Xin chị đừng buồn vì điều đó. Chính Chúa xui khiến như vậy. Đó lại còn là một thứ hình phạt cho em. Dù chị có cầu nguyện cho em nhiều hơn, em cũng không được đỡ khổ hơn nhờ đó. Chúa muốn vậy. Nếu Ngài muốn chị nguyện cầu thêm cho em, Ngài sẽ soi sáng cho chị.
131. Em xin nói lại với chị là đừng có sợ em. Chị sẽ không thấy em trong tình trạng đau khổ đâu. Sau này, khi tâm hồn chị đã mạnh dạn, chị sẽ thấy nhiều linh hồn trong luyện ngục và những linh hồn thật là xấu xa! Nhưng chị đừng nghĩ đến trước mà hoảng. Lúc đó Chúa sẽ ban cho chị tính gan dạ cần thiết và tất cả những gì phải có để chu toàn Thánh ý Ngài.
132. (Hỏi) - Phải chăng Chúa dùng việc em nói với chị đây để phạt chị?
(Thưa) - Không đâu! Em nói là được đỡ khổ để giúp chị nên thánh. Giá như chị muốn để ý đến điều em nói với chị hơn một chút...
133. (Hỏi)- Chị nhận là đúng, nhưng chị cũng thấy những chuyện này kỳ lạ quá khiến chị không biết tin sao đây! Nghe em nói hoài
..............????
Tiếng Nói Từ Luyện Ngục (4)
NĂM 1877
Tháng giêng
111. Chị hãy yên lặng nương mình bên Trái Tim đáng tôn thờ Chúa Giêsu. Hãy tâm sự với Ngài về mọi phiền khổ như với một người bạn thân. Ngài sẽ hiểu chị. Nhưng em đã nói với chị về cái góc nhỏ của Trái Tim Ngài, chỉ được vén màn cho chị khi chị đã sống nội tâm hơn bây giờ.
112. Chị đừng có tự làm khổ mình vì tất cả những cái bực bội trong lớp. Em cầu nguyện cho chị hằng ngày để chị không mất kiên nhẫn.
Ngày 13 tháng 2 (trước Thánh Thể)
113. Chị hãy xem Chúa Giêsu cô độc chừng nào! Đáng lẽ lúc này có thể có đông người đến chầu Thánh Thể hơn, nếu người ta có thiện chí hơn một chút. Nhưng biết bao hờ hững, cả nơi những tâm hồn nữ tu. Chúa chúng ta cực lòng về điểm này lắm. Ít ra chị hãy yêu mến Chúa Giesu thay thế những tâm hồn bất chính ấy. Ngài sẽ được bù đắp thay sự khinh thị kia.
Ngày 12 tháng 5
114. Chị hãy hãm dẹp thân xác, nhất là tâm linh! chị hãy quên mình đi. Hãy hoàn toàn xả kỷ. Chị đừng bao giờ nhìn xem người khác làm gì. Chúa không đòi mọi linhhồn không được những ơn soi sáng như nhau. Phần chị được Chúa Giêsu soi sáng đặc biệt, chị hãy luôn nhìn một mình Ngài thôi. Chớ chi Ngài là cùng đích duy nhất của chị!
115. Trước khi làm bất cứ việc gì, chị hãy xét xem chị có làm vừa ý Ngài không đã, chị chỉ phải lo bấy nhiêu đó thôi. Sao cho Chúa nhìn chị, Chúa yêu chị, Chúa vui lòng, từng ấy đủ cho chị rồi. Một thái độ hờ hững, một sự thiếu tế nhị nơi chị đã làm buồn lòng Chúa. Trái lại năng nhớ tới Ngài hiện diện, nâng hồn lên trong giây phút, liếc nhìn Ngài một cái, để ý thoáng qua tới Ngài, tất cả đều làm Ngài vui sướng, Ngài dễ cảm động vì những cử chỉ đó.
116. Hãy canh chừng nội tâm chị và đừng để mất một ơn nào của Chúa. Chị đừng coi trọng thân xác. Hãy vui vẻ quên mình đi. Hãy đơn sơ phó thác trong tay Chúa Giêsu thì Ngài sẽ không để chị phải luống cuống đâu. Chỉ cần chị có niềm tin tưởng vô biên vào lòng nhân hậu của Ngài. Nếu chị biết thế nào là quyền phép của Chúa, sao chị còn đặt giới hạn cho quyền năng Ngài? Hỏi có gì mà Chúa không làm được cho linh hồn Ngài yêu thương?
Ngày 13 tháng 12
117. Trong các công việc, chị đừng tìm cách làm vui lòng ai ngoài Chúa. Chị phải làm tất cả vì Ngài thôi, không e ngại dư luận, không bao giờ chán nản. Chị cũng biết Chúa khuyên chị làm gì 25 lần mỗi ngày đó. Nếu chị thật sự yêu Chúa thì trong những lần đó, Ngài sẽ không từ chối bất cứ điều gì chị xin Ngài... Vâng, chị hèn hạ, đúng rồi, chị hãy hạ mình xuống, nhưng không phải lúc nào Chúa cũng ban các ơn Ngài cho những người thánh thiện nhất.
118. Chị hãy luôn luôn dọn mình rất cẩn thận để rước Chúa, xưng tội, đọc giờ kinh, nói tắt để làm mọi việc giúp chị kết hiệp mật thiết với Chúa hơn.
... Nhưng đáng lẽ chị phải nhìn thấy Chúa luôn hiện diện trong lòng chị một cách dễ dàng hơn bao người khác nhiều. Sau khi lãnh nhận những ơn Chúa đã ban cho chị về phương diện đó, đáng lẽ chị không phải vất vả gì cũng cầm trí được!
119. Như em đã nói với chị, Chúa tìm khắp thế gian những người yêu Chúa bằng tấm lòng con thảo, bằng tình âu yếm vẫn kính trọng Chúa nhưng chân thành. Chúa không gặp được nhiều linh hồn thuộc loại đó! Con số họ ít hơn người ta tưởng. Trái tim Chúa nhân lành, người ta thắt lại quá nhỏ. Người ta tưởng Chúa Giêsu nhân từ quá cao sang không thể tới gần được, nên mối tình người ta có đối với Ngài hoá thành nhạt lạnh. Dần dà lòng tôn kính biến chất thành một thứ hờ hững. Em biết không phải mọi linh hồn đều có khả năng thấu hiểu mối tình Chúa đòi này đâu. Nhưng chị là người Chúa Giêsu đã cho thấu hiểu, chị hãy đền bù cho Ngài vì sự hờ hững, lạnh lùng kia. Chị hãy xin Chúa nới rộng trái tim chị để nó có thể chứa đựng nhiều tình mến. bằng những âu yếm và những thân mật cung kính mà Chúa rộng phép cho chị, chị có thể bồi đắp điều mà không phải ai cũng được ơn hiểu biết. Chị thực hành đi và nhất là hãy yêu nhiều!
120. Chị đừng bao giờ nhàm chán công việc! Hằng ngày chị hãy bắt đầu lại dường như chị chưa làm được gì cả! Liên miên từ bỏ ý muốn, từ bỏ an nhàn và lập trường riêng của mình, đó là một cuộc tử đạo kéo dài đầy công trạng và rất đẹp lòng Chúa.
121. Chúa muốn chị sống phi thường không phải bên ngoài mà là bên trong. Ngài đòi hỏi nơi chị một sự kết hiệp mật thiết đến trình độ không lúc nào chị thôi nhìn Ngài, dầu giữa công việc bề bộn.
Tháng giêng
111. Chị hãy yên lặng nương mình bên Trái Tim đáng tôn thờ Chúa Giêsu. Hãy tâm sự với Ngài về mọi phiền khổ như với một người bạn thân. Ngài sẽ hiểu chị. Nhưng em đã nói với chị về cái góc nhỏ của Trái Tim Ngài, chỉ được vén màn cho chị khi chị đã sống nội tâm hơn bây giờ.
112. Chị đừng có tự làm khổ mình vì tất cả những cái bực bội trong lớp. Em cầu nguyện cho chị hằng ngày để chị không mất kiên nhẫn.
Ngày 13 tháng 2 (trước Thánh Thể)
113. Chị hãy xem Chúa Giêsu cô độc chừng nào! Đáng lẽ lúc này có thể có đông người đến chầu Thánh Thể hơn, nếu người ta có thiện chí hơn một chút. Nhưng biết bao hờ hững, cả nơi những tâm hồn nữ tu. Chúa chúng ta cực lòng về điểm này lắm. Ít ra chị hãy yêu mến Chúa Giesu thay thế những tâm hồn bất chính ấy. Ngài sẽ được bù đắp thay sự khinh thị kia.
Ngày 12 tháng 5
114. Chị hãy hãm dẹp thân xác, nhất là tâm linh! chị hãy quên mình đi. Hãy hoàn toàn xả kỷ. Chị đừng bao giờ nhìn xem người khác làm gì. Chúa không đòi mọi linhhồn không được những ơn soi sáng như nhau. Phần chị được Chúa Giêsu soi sáng đặc biệt, chị hãy luôn nhìn một mình Ngài thôi. Chớ chi Ngài là cùng đích duy nhất của chị!
115. Trước khi làm bất cứ việc gì, chị hãy xét xem chị có làm vừa ý Ngài không đã, chị chỉ phải lo bấy nhiêu đó thôi. Sao cho Chúa nhìn chị, Chúa yêu chị, Chúa vui lòng, từng ấy đủ cho chị rồi. Một thái độ hờ hững, một sự thiếu tế nhị nơi chị đã làm buồn lòng Chúa. Trái lại năng nhớ tới Ngài hiện diện, nâng hồn lên trong giây phút, liếc nhìn Ngài một cái, để ý thoáng qua tới Ngài, tất cả đều làm Ngài vui sướng, Ngài dễ cảm động vì những cử chỉ đó.
116. Hãy canh chừng nội tâm chị và đừng để mất một ơn nào của Chúa. Chị đừng coi trọng thân xác. Hãy vui vẻ quên mình đi. Hãy đơn sơ phó thác trong tay Chúa Giêsu thì Ngài sẽ không để chị phải luống cuống đâu. Chỉ cần chị có niềm tin tưởng vô biên vào lòng nhân hậu của Ngài. Nếu chị biết thế nào là quyền phép của Chúa, sao chị còn đặt giới hạn cho quyền năng Ngài? Hỏi có gì mà Chúa không làm được cho linh hồn Ngài yêu thương?
Ngày 13 tháng 12
117. Trong các công việc, chị đừng tìm cách làm vui lòng ai ngoài Chúa. Chị phải làm tất cả vì Ngài thôi, không e ngại dư luận, không bao giờ chán nản. Chị cũng biết Chúa khuyên chị làm gì 25 lần mỗi ngày đó. Nếu chị thật sự yêu Chúa thì trong những lần đó, Ngài sẽ không từ chối bất cứ điều gì chị xin Ngài... Vâng, chị hèn hạ, đúng rồi, chị hãy hạ mình xuống, nhưng không phải lúc nào Chúa cũng ban các ơn Ngài cho những người thánh thiện nhất.
118. Chị hãy luôn luôn dọn mình rất cẩn thận để rước Chúa, xưng tội, đọc giờ kinh, nói tắt để làm mọi việc giúp chị kết hiệp mật thiết với Chúa hơn.
... Nhưng đáng lẽ chị phải nhìn thấy Chúa luôn hiện diện trong lòng chị một cách dễ dàng hơn bao người khác nhiều. Sau khi lãnh nhận những ơn Chúa đã ban cho chị về phương diện đó, đáng lẽ chị không phải vất vả gì cũng cầm trí được!
119. Như em đã nói với chị, Chúa tìm khắp thế gian những người yêu Chúa bằng tấm lòng con thảo, bằng tình âu yếm vẫn kính trọng Chúa nhưng chân thành. Chúa không gặp được nhiều linh hồn thuộc loại đó! Con số họ ít hơn người ta tưởng. Trái tim Chúa nhân lành, người ta thắt lại quá nhỏ. Người ta tưởng Chúa Giêsu nhân từ quá cao sang không thể tới gần được, nên mối tình người ta có đối với Ngài hoá thành nhạt lạnh. Dần dà lòng tôn kính biến chất thành một thứ hờ hững. Em biết không phải mọi linh hồn đều có khả năng thấu hiểu mối tình Chúa đòi này đâu. Nhưng chị là người Chúa Giêsu đã cho thấu hiểu, chị hãy đền bù cho Ngài vì sự hờ hững, lạnh lùng kia. Chị hãy xin Chúa nới rộng trái tim chị để nó có thể chứa đựng nhiều tình mến. bằng những âu yếm và những thân mật cung kính mà Chúa rộng phép cho chị, chị có thể bồi đắp điều mà không phải ai cũng được ơn hiểu biết. Chị thực hành đi và nhất là hãy yêu nhiều!
120. Chị đừng bao giờ nhàm chán công việc! Hằng ngày chị hãy bắt đầu lại dường như chị chưa làm được gì cả! Liên miên từ bỏ ý muốn, từ bỏ an nhàn và lập trường riêng của mình, đó là một cuộc tử đạo kéo dài đầy công trạng và rất đẹp lòng Chúa.
121. Chúa muốn chị sống phi thường không phải bên ngoài mà là bên trong. Ngài đòi hỏi nơi chị một sự kết hiệp mật thiết đến trình độ không lúc nào chị thôi nhìn Ngài, dầu giữa công việc bề bộn.
Blog Archive
Labels
- Archangles (4)
- Breviary (44)
- CHÚA GIÊSU ĐANG SỐNG (15)
- Dụ ngôn của Chúa (1)
- Film về Chúa (1)
- Hong An Thien Chua (13)
- Jesus Christ (9)
- linh hồn nơi luyện ngục (72)
- Lời chứng (42)
- Lyrics (1)
- Message (39)
- Mother of God (13)
- Nhà thờ (1)
- Niềm Tin Minh Hoạ (6)
- Phép lạ (21)
- Rosary (18)
- Saints (8)
- Songs (4)
- Thánh địa (1)
- The meaning (2)
- Tiên tri (1)
- Tiếng thì thầm (1)
- Truyện hay (8)