Pages

21/5/09

Julia Kim (4)

GOOD FRIDAY 2007 (APRIL 6)
On April 6, 2007, Good Friday, at about 3 p.m., as the pilgrims were
beginning the Stations of the Cross on the Blessed Mother' Mountain
in Naju, Julia began suffering the pains of the crown of thorns and
bleeding from the top of her forehead.

While Julia and other pilgrims were doing the Stations of the Cross on the Blessed Mother’s Mountain in Naju, she suffered the extreme pains of the Crown of Thorns, and blood streamed down from the top of Julia’s forehead and stained her clothes. There also appeared a scourging mark on her ear.



As more blood streamed down from her forehead,
Julia received some of the blood in her hand.

Drops of blood on Julia's hands and clothes
Despite her pains and weakness,
Julia and many other pilgrims did the Stations of the Cross barefoot.

Julia fell at the Ninth Station because of the pains of scourging.
Julia fell at the Ninth Station because of the pains of scourging.
Julia fell at the Ninth Station because of the pains of scourging.
Julia praying with lament at the Twelfth Station

At the Twelfth Station, where Jesus died, the pilgrims prayed fervently
and cried loudly.


After finishing the Stations of the Cross,
the pilgrims knelt and prayed before the Crucifix on Mt. Calvary.

Tiny drops of the Lord’s Precious Blood came down like a light drizzle.

Fr. Donald Lasap K. Lim (left) from San Francisco, U.S.A.
(originally from Myanmar) and Fr. Herman Ando from Indonesia
examining the bleeding on Julia’s forehead.


At about 6 p.m. while the priests were writing down their testimonies after having witnessed Julia's suffering the pains from the crown of thorns and her bleeding, more blood suddenly streamed down on Julia's forehead.
The priests and several volunteer helpers witnessed this surprising scene.
Also, even though not visible in the photograph, Julia suffered the pains of scourging which Jesus had suffered, and, because of this, exuded sweat and thick, sticky water, which made it difficult for her to open her eyes.



Bleeding continued for a while after the devotion of the Stations
of the Crosswas finished.
There also were many tiny blood stains
on Julia’s forehead as if sprayed with a sprayer.

April 7, 2007 - Vigil of Easter Sunday

On this Easter Vigil, I was suffering indescribably severe pains in my body, heavily weighed down by the cruel scourging all over and the crown of thorns on Good Friday, but I offered up these pains and devoted myself to prayer so that all the pilgrims might experience the joy of the Resurrection. Together with the pilgrims, I prayed the Glorious Mysteries of the Holy Rosary walking on the Way of the Cross in order to celebrate the Vigil of Our Lord’s glorious victory gained by defeating death and resurrecting and to sound the prelude to the triumph of the Blessed Mother’s Immaculate Heart. While we were praying the Third Glorious Mystery, Jesus on the Cross at Mt. Calvary radiated the light of the Holy Spirit on all of the pilgrims, which was so powerful that the Crucifix shook forcefully, and began speaking.

JESUS:

"My beloved little soul! I intend to save all by sending down the Holy Spirit as requested in your prayers filled with the love with which you have meditated on the Mystery of Salvation earned through the inestimable pains on the Cross and have participated in My Passion so that the clergy may be sanctified and even the most wicked sinners, whose very human nature has been dried up, may receive the grace of repentance." ..... (In the message of Our Lord's, April 7, 2007)



“Holy Week in Naju was a grace-filled experience”

A testimony by Fr. Donald Lasap

Almost 20 years ago, someone brought a picture of a weeping statue of the Blessed Mother of Naju to our diocese of Myitkyina, Kachin State, Burma. I saw it for the first time and was very impressed.

I was told about the Naju miracles by some people in Singapore in the year 2000 when I went there for a retreat. Since then I have been eager to visit Naju but somehow I never had a chance to do that.

In February 2007, a group of pilgrims from San Francisco, California, USA invited me to go to Naju during the Holy Week.

The following are some of the incredible things I witnessed together with many other pilgrims.

On Good Friday, April 6, 2007, at 3:00 p.m., as we (all the pilgrims) were getting ready for the Way of

the Cross, Julia Kim began to receive the crown of thorns on her head. We saw the blood streaming down from her head.

Fr. Herman Ando from Indonesia and I accompanied Julia along the Way of the Cross. Julia fell down three times.

After the 15th Station, we continued to pray in front of the Crucifix and at a certain point Julia wiped the feet of Jesus on the Crucifix and her palm became wet with fragrant oil. She also asked us (Fr. Herman and myself) to do the same. We followed her direction and found our palms were wet with the same fragrant oil.

After the Way of the Cross and the rosary, we began to see the blood flowing down again from Julia’s forehead.

On Holy Saturday evening I was asked by some of the elders to welcome the miraculous statue of the Blessed Mother Mary brought by Julia. As soon as the car door was opened all of us could smell a very strong fragrance or roses. All the pilgrims that were there witnessed the fragrant oil oozing out from the statue of the Blessed Mother.

After our evening rosary that was before the vigil Mass, some of us: Fr. Herman, myself, some photographers and some of the elders were gathered in a room behind the vinyl chapel, chatting with Julia when all of a sudden we found some marks of blood on our stoles. On the right side of my white stole we saw a thick drop of fresh blood and then found another mark of blood on my stole and also two marks of blood appeared on the stole of Fr. Herman.

During my stay in Naju I observed Julia carefully. I noticed great humility, deep prayer life, a lot of fasting by her and her great love for everyone there. I also observed her complete surrender to the will of God.

I am very much convinced that the Holy Spirit is speaking to the world through her. The Holy Spirit gives her the necessary graces to endure her various kinds of sufferings.

I also witnessed the inner transformation in the lives of so many people who were there. Many pilgrims shared with me how they used to live their lives and now they say that their lives are on the right path again thanks to the Naju messages and signs.

I myself feel very much remorse for my many failures especially in my prayer life - for not doing what I should have and I could have.

Holy Week in Naju was a grace-filled experience for all of us.

After returning home one of my sisters kept asking me. “What happened to you? You are different than before.”

Yes, I am changed. I feel that I am being renewed.

Thanks be to God and Mother Mary of Naju.

Fr. Donald Lasap Khawng Lum

430 N 21st Street

Camp Hill, PA 17011

U. S. A.

Julia Kim (3)














Father sensed the pulse of Jesus on the Crucifix


Ý nghĩa của Dấu Thánh Giá

Bert Ghezzi giải thích về ý nghĩa đến động tác có từ ngàn xưa.
LAKE MARY- Florida (Zenit.org) - Cử chỉ đơn giản mà các người Công giáo làm hàng ngàn lần trong cuộc đời của họ có một ý nghĩa sâu xa mà phần lớn đã không nhận thức ra.

Now, the multifaceted significance of the sign of the cross has been investigated and explained by Bert Ghezzi, author of "Sign of the Cross: Recovering the Power of the Ancient Prayer" (Loyola Press).

Bây giờ, ý nghĩa nhiều mặt của dấu thánh giá đã được khám phá và giải thích do Bert Ghezzi, tác giả quyển "Dấu Thánh Giá: Tìm lại được Quyền lực của Kinh Xưa" do nhà xuất bản Loyola Press.

Ông nói với ZENIT dấu đó xảy ra làm sao, ý nghĩa của dấu đó là gì và tại sao làm dấu đó cách cung kính có thể nâng cao sự sống người ta trong Chúa Kitô.

Dấu thánh giá khởi đầu khi nào?

Ghezzi: Dấu thánh giá là một thực hành và là một kinh rất xưa. Chúng ta không có chỉ dẫn nào về điều đó trong Kinh Thánh, nhưng thánh Basil trong thế kỷ thứ tư nói rằng chúng ta học dấu này từ thời các tông đồ và dấu đó được thi hành trong các lần rửa tội. Một số học giả giải thích lời của Thánh Phaolô nói ngài mang những dấu của Chúa Kitô trên thân xác ngài, trong thư Gal 6:17, tức là ngài qui chiếu về dấu thánh giá.

Trong sách, tôi đã ghi chú rằng dấu đó bắt đầu gần thời gian Chúa Giêsu và có từ Giáo Hội xưa. Các Kitô hữu nhận lấy dấu ấy trong phép rửa tội; vị chủ tế làm dấu trên họ và dâng họ cho Chúa Kitô.

Bằng cách nào dấu ấy trở nên một thực hành phụng vụ và sùng kính quan trọng như thế?

Ghezzi: Tôi suy đoán rằng khi những Kitô hữu trưởng thành được rửa tội, họ làm dấu thánh giá trên trán cách hiên ngang để chứng tỏ mình thuộc về Chúa Kitô.

Ông Tertullian nói rằng các Kitô hữu mọi thời có lẽ ghi dấu thánh giá trên trán mình. Tôi có thể tưởng tượng đến các Kitô hữu làm một dấu thánh giá nhỏ trên trán mình với ngón tay cái và ngón trỏ, để nhắc cho mình nhớ sống một đời sống cho Chúa Kitô.

Ngoài những lời đọc, dấu ấy có nghĩa gì? Tại sao đó là môt dấu chỉ tính môn đệ?

Ghezzi: Dấu ấy có nghĩa rất nhiều. Trong sách, tôi diễn tả ý nghĩa, có lời và không có lời. Dấu thánh giá là một sự tuyên xưng đức tin, một sự đổi mới bí tích rửa tội, một dấu chỉ tính môn đệ, môt sự chấp nhận đau khổ, một sự bảo vệ khòi quỉ dữ, và một chiến thắng trên sự sa ngã.

Khi anh chị làm dấu thánh giá, anh chị tuyên xưng một diễn tả ngắn của kinh tin kính--anh chị tuyên xưng đức tin vào Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Khi anh chị đọc lời và cầu nguyện nhân danh người nào thì anh chị tuyên bố sự hiện diện của họ và đến trong sự hiện diện của họ--đó là lý do môt tên được xử dung trong Kinh Thánh.

Như một á bí tích, đó là một sự đổi mới bí tích rửa tội; khi anh chị làm dấu thánh giá, thực vậy anh chị lập lại một lần nữa "Tôi chết với Chúa Kitô và sống lại trong đời sống mới." Dấu thánh giá trong bí tích rửa tội là như một sự cắt bì Kitô hữu, kết hợp dân ngoại trở về nưóc Do thái. Dấu liên kết cuả anh chị với thân thể Chúa Kitô, và khi anh chị làm dấu anh chị nhớ tới sự kết hợp của anh chị với Chúa Kitô là đầu.

Dấu thánh giá là một dấu chỉ tính môn đệ. Chúa Giêsu nói trong sách Tin Mừng Luca 9: 23, "Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo." Lời mà các Giáo Phụ xử dụng khi làm dấu thánh giá là một tiếng Hy lạp tiếng đó cũng như là tiếng của ông chủ đặt cho một tên nô lệ, một mục tử đặt cho một con chiên và một tướng lãnh đặt cho một tên lính--đó là một sự tuyên bố tôi thuộc vào Chúa Kitô.

Sự từ bỏ mình không hẵn là từ bỏ những việc nhỏ; làm môn đệ tức là anh chị ở dưới sự lãnh đạo của Chúa Kitô và anh chị không thuộc về chính anh chị. Khi làm dấu thánh giá, anh chị nói với Chúa. "Con muốn vâng lời Chúa, con thuộc về Chúa. Chúa huơng dẫn tất cả quyết định của con. Con sẽ luôn luôn vâng phục lề luật Thiên Chúa, các huấn giáo của Chúa Kitô và Giáo Hội."

Khi đau khổ tới, dấu thánh giá là một dấu chấp nhận. Dấu đó nhắc lại Chúa Giêsu đã trở thành con người và đã chịu đau khổ vì chúng ta và chúng ta tham gia trong sự đau khổ của Chúa Kitô. Dấu thánh giá nói, "Tôi muốn ôm ấp sự đau khổ để chia sẻ sự đau khổ của Chúa Kitô.

Khi anh chị chịu đau khổ, anh chị cảm giác dường như Thiên Chúa không còn ở đó, thì dấu thánh giá đem Chúa đến và tuyên bố sự hiện diện của Người mà không biết anh chị có cảm thấy không. Đó là một phương cách nhận biết Chúa trong lúc bị thử thách.

Một trong những huấn giáo chính của các Giáo Phụ, dấu thánh giá là một sự tuyên bố chống lại quỉ dữ. Khi anh chị làm dấu trên mình, anh chị tuyên bố với quỉ dữ, "Đừng đụng vào tôi. Tôi thuộc về Chúa Kitô, Người là sự bảo vệ cho tôi." Dấu đó vừa là sự tấn công vừa là sự bảo vệ,

Tôi đã thấy rằng dấu thánh giá là một phương cách diệt trừ sự sa ngã--những vấn đề to lớn này chúng ta có, những sự việc bướng bỉnh này chúng ta không thể thoát khỏi được. Các Giáo Phụ nói nếu anh chị tức giận, đầy sự dâm ô, sợ hải, xúc động hay vật lôn với những vấn đề xác thịt, hãy làm dấu khi bị cám dỗ và dấu đó sẽ giúp xua tan đi vấn đề.

Tôi đã bắt đầu làm dấu để kiểm soát một vấn đề khi tức giận. Làm dấu trên mình là một phương cách diệt trừ sự tức giận, mách cho ta biết cách hành xử một cách nhẫn nại, bắt chước thực hành nhân đức của Chúa Giêsu.

Người không-Công giáo xử dụng dấu thánh giá được không?

Ghezzi: Được chứ, dấu thánh giá được những người Epicopalians, Lutherans, Methodists và Presbyterians xử dụng, cách riêng trong những khi rửa tội. Trong sách giáo lý bỏ túi của ông, Martin Luther khuyên làm dấu thánh giá trước khi đi ngủ và khi làm việc đầu tiên trong ngày.

Một điều xấu hổ là nhiều người không-Công giáo thấy dấu ấy là một cái gì họ không phải làm; dấu đó đền từ một Giáo Hội xưa mà tất cả chúng ta chia sẻ. Một trong những hy vọng của tôi khi viết quyển sách này là những nguời không-Công giáo sẽ đọc và chia sẻ trong dấu thánh giá.

Tại sao những người Công Giáo làm dấu thánh giá với nước thánh khi bước vào và khi bước ra khỏi nhà thờ?

Ghezzi: Muốn tham gia trong sự hy sinh cao cả của Thánh Lễ, anh chị cần đuợc rửa tội. Dùng nước thánh để làm dấu để có ý nói rằng "Tôi là một người Kitô hữu đã được rửa tội và tôi có quyền tham gia trong hy lễ này”.

Khi anh chị làm dấu thánh giá lúc anh chị ra về, anh chị có ý nói Thánh Lễ không bao giờ chấm dứt--toàn diện đời sống của anh chị tham gia trong hy lễ của Chúa Kitô.

Tại sao những người Kitô hữu phải học hỏi hơn nữa về kinh này?

Ghezzi; Tôi thiết nghĩ rằng đó không phải là một cái gì bất thường. Dấu thánh giá có một quyền lực to lớn như là một á bí tích; dấu thánh giá không tạo ra sự thiêng liêng mà dấu ấy chỉ, nhưng kín múc trong kinh nguyện của Giáo hội để mang ảnh hưởng đến trong cuộc sống chúng ta. Dấu thánh giá là một á bí tích cao cả.

Khi tôi thấy những cầu thủ thể thao làm dấu thánh giá lúc đang chơi, tôi không chê bai họ. Dấu ấy nói rằng tất cả điều gì tôi làm, tôi làm nhân danh Chúa Kitô--dầu những trò chơi cũng có thể được chơi trong sự hiện diện của Thiên Chúa.

Khi tình cờ người ta làm dấu thánh giá, tôi cầu nguyện cho họ công nhận điều đó một cách nghiêm chỉnh--là họ tuyên xưng họ tùy thuộc về Chúa Kitô, họ muốn vâng lời Người và chấp nhận đau khổ. Đó không phải là một lời thần chú cầu may.

Tại sao ngày nay dấu thánh giá có ý nghĩa, nhất là trong những lãnh vực mà luật pháp trở nên ít bao dung đến những việc làm công khai cho đức tin?

Ghezzi: Luật pháp có thể nói với chúng ta rằng chúng ta không thể có 10 Điều Răn trong một tòa nhà công cộng, nhưng không thể bắt chúng ta không được làm dấu thánh giá cách công khai. Chúng ta cần nhớ lời Chúa Giêsu đã nói: nếu chúng ta chối bỏ Người, Người sẽ chối bỏ chúng ta.

Đáng lý chúng ta phải cảm thấy tự tin và hãnh diện khi cho mọi người biết chúng ta là những Kitô hữu và chúng ta thuộc về Chúa Kitô.