(Sau khi Chúa cho sống lại năm 1985)
Tôi sinh ngày 16 tháng 7 năm 1949 tại Kerala, Ấn Độ. Cha mẹ của tôi là Joseph và Theresa Maniyangat. Tôi là người con lớn nhất trong 7 anh chị em: Jose, Mary, Theresa, Lissama, Zachariah, Valsa và Tom.
Vào năm 14 tuổi, tôi gia nhập tu viện St. Mary ở Thiruvalla. Bốn năm sau đó, tôi đổi sang tu viện St. Joseph ở Alwaye, Kerala để tiếp tục đời tu. Sau 7 năm triết học và thần học, tôi được thụ phong linh mục vào ngày 1 tháng 1 năm 1975. Sau đó, tôi làm công tác truyền giáo ở Giáo Phận Thiruvalla.
Vào năm 1978, trong thời gian tôi đang dạy ở tu viện St. Thomas ở Bathery, tôi là một thành viên hoạt động trong phong trào Canh Tân Đặc Sủng ở Kerala và bắt đầu tổ chức các cuộc tĩnh tâm, đại hội của phong trào Canh Tân Đặc Sủng ở Kerala.
Vào Chúa Nhật Lễ Kính Lòng Thương Xót ngày 14 tháng 4 năm 1985, khi trên đường đi dâng lễ cho một nhà thờ phía bắc ở Kerala, tôi đã bị tai nạn thật khủng khiếp. Tôi đang lái xe gắn máy bị một người say rượu lái chiếc xe jeep đụng vào đầu xe. Sau đó người ta chuyển tôi tới bệnh viện cách xa khoảng 35 dặm. Trên đường tới bệnh viện, linh hồn tôi đã lìa khỏi xác, và tôi đã cảm nghiệm được sự chết. Ngay lúc đó, tôi gặp Thiên Thần bản mệnh. Tôi được nhìn thấy thân xác của tôi và những người đưa tôi đến bệnh viện. Tôi nghe tiếng họ đang khóc và cầu nguyện cho tôi. Lúc đó Thiên Thần bản mệnh nói với tôi rằng: “Tôi sẽ đưa cha lên Thiên Đàng; Thiên Chúa muốn gặp và nói chuyện với cha.” Thiên Thần bản mệnh cũng nói với tôi trên đường đi sẽ cho tôi thấy Hỏa Ngục và Luyện Ngục.
Trước tiên, Thiên Thần dẫn tôi tới Hỏa Ngục. Thật là một cảnh rất khủng khiếp! Tôi đã nhìn thấy Satan và các quỷ dữ với độ nóng phừng phực khoảng 2000 độ F, giòi bọ bò lúc nhúc, người ta la hét và chửi bới, một số khác đang bị tra tấn bởi quỷ dữ. Thiên Thần bảo tôi những người này đã mắc tội trọng mà không ăn năn hối cải khi còn sống. Tôi đã hiểu ở đó có 7 mức độ đau đớn của hình phạt khác nhau tuỳ theo tội trọng mà họ đã phạm khi còn sống, linh hồn họ rất xấu xí, độc ác và kinh khiếp. Đó là một kinh nghiệm đáng sợ. Tôi có nhìn thấy một số người quen nhưng tôi không được phép nêu tên của họ. Những tội bị rơi vào Hỏa Ngục chính yếu là các tội: phá thai, dâm dục, trợ tử, ghen ghét, không tha thứ và phạm thánh. Thiên Thần bảo tôi rằng, nếu những người này thống hối trước giờ chết thì họ có thể tránh được Hỏa Ngục, chỉ phải đền bù ở Luyện Ngục. Tôi còn hiểu rằng một số người hối cải chịu đau khổ để đền tội ở đời này. Bằng cách đó, họ sẽ tránh được luyện ngục và được lên thẳng Thiên Đàng.
Tôi rất ngạc nhiên khi thấy có cả các linh mục và giám mục ở Hỏa Ngục. Trong số những người đó, một số người tôi không bao giờ dám nghĩ họ sẽ bị sa Hỏa Ngục. Những giám mục và linh mục này bị sa Hỏa Ngục vì đã giảng dạy sai lầm và làm gương xấu.
Sau khi thăm Hỏa Ngục, Thiên Thần đưa tôi đến Luyện Ngục. Ở đây cũng vậy, có 7 mức độ hình phạt và lửa cháy phừng phực khác nhau. Nhưng ở Luyện Ngục thì không khủng khiếp như ở Hỏa Ngục. Người ta không tranh giành và chửi bới. Nỗi đau khổ chính của họ là không được chiêm ngắm Thiên Chúa. Một số người trong Luyện Ngục họ mắc tội trọng nhưng họ đã ăn năn thống hối với Chúa trước khi chết. Mặc dù những linh hồn này đang chịu hình phạt, họ vẫn cảm nhận sự bình an và họ biết rằng ngày nào đó họ sẽ được hưởng thánh nhan Chúa. Tôi đã được phép nói chuyện với linh hồn ở Luyện Ngục. Họ xin tôi và mọi người cầu nguyện cho họ để họ sớm được về Thiên Đàng. Khi chúng ta cầu nguyện cho các linh hồn nơi Luyện Ngục, họ sẽ nhớ ơn và cầu nguyện lại cho chúng ta khi họ về Thiên Đàng.
Thật rất khó mà diễn tả Thiên Thần của tôi đẹp như thế nào. Thiên Thần sáng như ánh hào quang. Thiên Thần luôn đồng hành với tôi trong công việc mục vụ, đặc biệt là mục vụ chữa lành. Thiên Thần luôn đi với tôi bất cứ nơi nào và tôi rất biết ơn về sựbảo vệ của thiên thần cho đời sống của tôi.
Kế tiếp, Thiên Thần đưa tôi lên Thiên Đàng. Chúng tôi băng qua con đường hầm sáng láng. Tôi chưa bao giờ cảm nghiệm được sự bình an và hoan hỉ bằng lúc này. Ngay tức khắc, tôi nghe thấy điệu nhạc du dương những Thiên Thần đang ca hát và tôn thờ Chúa. Tôi nhìn thấy những vị Thánh đặc biệt là Đức Mẹ Maria, Thánh Giuse, nhiều giám mục và linh mục thánh thiện. Những vị này sáng láng như các vì sao. Khi tôi đến trước mặt Chúa, Chúa Giêsu bảo tôi “Cha muốn con trở lại trần gian, trong cuộc sống thứ hai của con, con sẽ trở nên dụng cụ hòa bình và chữa lành cho mọi người, con sẽ đến một nơi đất lạ và con sẽ nói tiếng nước ngoài, mọi sự sẽ được Cha chúc phúc.” Sau những lời đó, Đức Mẹ Maria bảo tôi “Con hãy làm những gì Chúa bảo con, Mẹ sẽ giúp con trong công việc mục vụ của con.”
Không một ngôn từ nào có thể diễn tả được sự đẹp đẽ của Thiên Đàng. Nơi đó chúng ta đầy tràn bình an và hạnh phúc vượt quá hằng triệu lần sự tưởng tượng của chúng ta. Thiên Chúa rất là tốt đẹp hơn bất cứ sự tưởng tượng nào. Mặt của Ngài thì sáng láng và rực rỡ hơn ngàn lần ánh sáng của mặt trời. Những bức tranh mà chúng ta nhìn thấy ở thế giới này chỉ là những bóng mờ so với sự lộng lẫy của Ngài. Bên cạnh Chúa Giêsu là Mẹ Maria, Mẹ rất đẹp và sáng láng. Không có một hình ảnh nào trên thế giới có thể so sánh với vẻ đẹp thật sự của Mẹ. Thiên Đàng là quê thật của mỗi người chúng ta. Chúng ta cố gắng trở về Thiên Đàng và hưởng hạnh phúc nhan thánh Chúa mãi mãi. Sau đó tôi cùng Thiên Thần trở lại trần gian.
Lúc xác tôi còn nằm ở bệnh viện, bác sĩ đã kiểm tra toàn bộ và xác nhận tôi đã chết. Nguyên nhân của sự tử vong là do mất quá nhiều máu. Gia đình tôi đã được thông báo khi họ còn ở xa. Nhân viện bệnh viện quyết định đưa xác tôi xuống nhà xác. Bởi vì bệnh viện không có máy lạnh, nên họ lo ngại xác sẽ có mùi hôi.
Ngay lúc họ chuyển xác tôi tới nhà xác, linh hồn tôi trở lại thân xác. Tôi cảm thấy rất đau đớn bởi vì những vết thương và nhiều xương bị gẫy. Tôi bắt đầu rên la, những người xung quanh tôi chạy tán loạn la hoảng lên vì sợ hãi. Một trong những người đó đã đi gọi bác sĩ và nói “Xác chết đang rên la.” Bác sĩ đến kiểm tra lại thân thể tôi và phát hiện tôi vẫn còn sống. Bác sĩ ấy nói rằng “Cha Jose vẫn còn sống, đây là phép lạ, hãy đem cha trở lại bệnh viện.”
Khi họ đưa tôi đến phòng để truyền máu, đồng thời họ mổ và sửa lại những xương đã bị gẫy. Họ sửa lại xương quai hàm, xương sườn, xương chậu, xương cổ tay và xương chân phải của tôi.
Sau hai tháng điều trị tại bệnh viện, bác sĩ về xương đã cho tôi biết là tôi không bao giờ có thể đi lại được nữa. Nhưng tôi đã nói với bác sĩ: “Thiên Chúa đã cho tôi sống lại, gửi tôi về trần gian thì cũng sẽ chữa lành tôi.” Sau một tháng cắt băng bột, tôi vẫn không thể đi lại được. Trong lúc chúng tôi đang cầu nguyện tại nhà, tôi cảm thấy rất đau đớn ở nơi xương chậu. Nhưng chỉ một thời gian ngắn, sự đau đớn đã hoàn toàn biến mất và tôi nghe thấy có tiếng nói với tôi: “Con đã được chữa lành, đứng dậy và đi.” Tôi cảm thấy an bình và được chữa lành hoàn toàn trong con người của tôi. Tôi đứng dậy và bước đi. Tôi ngợi khen và tạ ơn Chúa cho phép lạ này.
Tôi báo cho bác sĩ về cái tin mà tôi đã được chữa lành, ông ta rất ngạc nhiên. Ông ta nói với tôi rằng: “Thiên Chúa của ông là Chúa thật. Tôi phải theo Thiên Chúa của ông.” Bác sĩ này là người theo đạo Hindu, ông ta đã hỏi tôi về đạo thánh. Sau đó, ông ta học đạo và chính tôi là người đã rửa tội cho ông để gia nhập đạo Công Giáo.
Theo sứ điệp của Thiên Thần, tôi đã đến Hoa Kỳ vào ngày 10 tháng 11 năm 1986, với công tác là linh mục truyền giáo. Lúc đầu, tôi làm việc cho Giáo Phận Boise ở Idaho từ năm 1987 tới 1989, kế đến tôi làm tuyên úy cho một nhà tù trong Giáo Phận Orlando, Florida từ năm 1989 tới 1992.
Năm 1992, tôi thuyên chuyển đến Giáo Phận Thánh Augustinô và làm việc tại nhà thờ Thánh Máthêu ở thành phố Jacksonville trong hai năm. Sau đó tôi được chỉ định làm chính xứ của nhà thờ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời từ năm 1994 đến 1999. Vào năm 1997, tôi được chính thức công nhận là linh mục trong giáo phận. Từ tháng 6 năm 1999 đến nay, tôi là cha quản nhiệm nhà thờ Đức Mẹ của Lòng Thương Xót ở thành phố MacClenny, Florida. Đồng thời tôi cũng phục vụ cho trại tù Starke, trung tâm cải huấn Raiford và trong bệnh viện MacClenny. Hơn nữa, tôi cũng là cha linh hướng của Hội Lêgiô Marie của địa phận.
Trong mỗi ngày thứ bảy đầu tháng, giáo xứ tôi có giờ chầu Thánh Thể và Thánh Lễ chữa lành. Mọi người đến từ nhiều nơi trong tiểu bang Florida và các tiểu bang khác. Tôi đã được mời đến cho mục vụ chữa lành ở nhiều thành phố lớn trong nước như New York, Philadelphia, Washington DC, San Jose, Dallas, Chicago, Birmingham, Denver, Boise, Idaho Falls, Ontario, Miami, Ft. Lauderdale, Poolsville và nhiều nước trên thế giới như Ireland, Spain, Czech Republic, India, France, Portugal, Yugoslavia, Italy, Canada, Mexico, Cayman Island và Hawaiian Islands.
Xuyên qua công tác mục vụ chữa lành qua phép Thánh Thể, tôi đã thấy nhiều người được chữa lành về thể xác, linh hồn, tâm hồn cũng như cảm xúc. Nhiều bệnh khác nhau như ung thư, si đa, tim, mắt, xuyễn, đau lưng, lãng tai và nhiều bệnh khác đã được chữa lành hoàn toàn. Thêm vào đó, nhiều lần trong năm có những cuộc chữa lành đặc biệt về giòng tộc mà đã ảnh hưởng bởi tội lỗi của cha ông cũng đã được chữa lành hoàn toàn.
Vì thế chúng ta cần sự chữa lành về gia tộc. Các bác sĩ và nhiều thuốc men không thể giúp chúng ta chữa lành về các loại bệnh tật này.
Trong mục vụ chữa lành, đã có nhiều người được nghỉ ngơi trong ơn Chúa Thánh Thần trước Thánh Thể Chúa và nhiều người được đổi mới tâm linh cũng như chữa lành về thân xác.
Tường thuật của Linh Mục Jose Maniyangat
Nếu các bạn muốn tìm hiểu thêm về cha Jose và các mục vụ của Ngài, bạn có thể vào website www.stmarymacclenny.com.
Thân mến.
Pages
24/9/09
Lời chứng cho Chúa
ĐẠC ÂN CỦA THIÊN CHÚA BAN TRÊN ĐƯỜNG VƯỢT BIỂN!
Ngày 10/10/1985 Tôi đi vượt biên trên chiếc ghe dài 9m, Máy F-10 tổng cộng 48 ngưòì. Đêm đó có 3 chiếc ghe xuất bến cùng nhau tại Hải Sơn, Bà Rịa-Vũng Tau. Số phận của những người đi trên 2 chiếc ghe kia, Kém may mắn và đả bị chìm đắm vì bảo ập đến quá mãnh liệt và bất ngờ, 2 chiếc tàu kia lớn hơn! nhưng không may, dả bị chết hết.
Nguyện xin Chúa Giêsu,Mẹ Maria yêu thương cho các Linh hồn đó mau được về nước Chúa.
May mắn cho ghe của chúng tôi còn được nổi trên mặt nước, nhưng máy đả bị hư, lênh đênh trên biển, Mọi người đọc kinh cầu nguyện, Chúa Giêsu, Mẹ Maria đả nhận lời cấp cứu và đả soi sáng cho thợ máy biết dùng hết khả năng, kỷ thuật của mình, Đặng cho con thuyền được tiếp tục sứ mệnh vượt biển của 48 người đang tha thiết mong đợi niềm hi vọng đó, mọi người luôn khấn xin! Và Ngài đả nhận lời cầu nguyện của chúng tôi. "AI XIN THÌ SẼ ĐƯỢC".
Sau khi Ghe được nổ máy và đi tiếp 5 ngày, 6 đêm, Bổng dưng nhìn thấy được một chớm đen đằng xa xa, mọi người mừng quá, đi tiếp,và đi mải đến chiều tối, khi khoảng cách đảo hoang còn 500m. có một tiếng nổ to cái đùùùng dưới bụng Ghe! khủng khiếp quá, Bất ngờ qúa ! Ông cụ, Bà lảo,Đàn bà và con nít khóc và gào thét như đả tận cùng số mạng của mình rồi....còn tôi thì rung-rung như gà nuốt phải dây thun! Tài công cho biết Ghe đả bị đâm vào tảng đá XAM-HÔ. Vài phút sau... không thấy Ghe bị chìm, Mọi người nhìn nhau và không nói nên lời, hầu như mọi người đả bị "cấm khẩu" thì phải.
Sau đóTài công, Hoa Tiêu,Thanh Niên tất cả những ai có khả năng xuống nước được thì xuống hết! Để đẩy Ghe ra khỏi những tảng đá "Xam Hô," Đẩy hoài, đẩy mãi chiếc Ghe không nhúc nhích! Cả tiếng đồng hồ hết cả sức lực,không kết quả gì hết, Mọi người đều thất vọng, Đành phải chờ nước lên cao lợi dụng cơ may lần thứ 2 này để tiếp tục đẩy Ghe ra khỏi tảng đá "XAM HÔ" Lần này, cố gắng hết sức cho đến hơi thở cuối cùng, Giai đoạn này là quyết định sanh tử của 48 mạng người! cuối cùng, và cuối cùng, chiếc Ghe củng y như đợt trước không nhúc nhích ra được. Mọi người đều tuyệt vọng ! hết sức, hết lương thực, Hết nước uống, Bây giờ tất cả lên Ghe nghỉ mệt.
Lúc này mọi người cùng nhau đọc 50 KINH sau 50 KINH mọi người ca hát khấn xin MẸ ! Sau đó, Mọi người tiếp tục giai đoạn thứ 3, Xuống đẩy Ghe ra như 2 lần trước, BỖNG DƯNG ! chiếc Ghe được đẩy rời khỏi tảng đá XAM HÔ một cách nhẹ nhàng!! Tôi mừng khóc, Như không thể có trong trí tưởng tượng trong cuộc đời tôi! Củng như trong lòng mọi người, Người thì vui mừng chảy nước mắt, Người thì khóc vì không cầm được sự cảm động. Có một anh thanh niên tên là NGỌC, Anh ta là người bên Phật Giáo, Anh đả chứng kiếng những lời cầu xin, Đọc KINH cầu nguyện của mọi người trên Ghe trong lúc lâm nguy, Qua nhiều lần trong chuyến đi vượt biển này Và anh ta đả cảm nhận được Hồng Ân của Thiên CHÚA ,MẸ Maria ban cho con thuyền vượt qua mọi nguy khó, "XIN THÌ SẼ ĐƯỢC" và anh đả quyết định theo đạo Công Giáo, Đi lể nhà thờ chung với chúng tôi trong tuần đầu tiên bước chân lên đảo GALANG,INDÔNÊSIA,1985.
Khi tôi được có tên trong danh sách đi định cư ở Mỹ, Đến BOSTON, MASSACHUSETTS tháng 9/1986 Tiếp tục làm việc bác ái, Giúp đở những người kém may mắn.
Tôi đi lể ở NHÀ THỜ ĐÁ (SAINT PETER CHURCH, NHÀ THỜ THÁNH PHÊRÔ) Tôi luôn-luôn có một ước nguyện và nhiều lần đứng trước tượng Thánh PHÊRÔ! Cầu xin ngài ban cho 3 người anh em con còn ở lại bên Vietnam mau được đoàn tụ với con!!
Vào một ngày tháng 8/1987 tôi đi làm về, Thì nhận được một lá thư, thấy lạ quá! có viết tên: Phạm Thông, pulau Bidong, Malaysia?
Trong lá thư viết: Anh Thịnh Thân Mến, Em là Thông em đang ở Đảo Bidong, Malaysia. Mừng quá! vì không ngờ rằng em của mình đả đến đảo Bidong,Malaysia, Mừng vì đả được Thiên Chuá, Mẹ Maria, Thánh Phêrô ban cho tôi một Hồng Ân đặc biệt đó.
Tiếp tục cầu nguyện như mọi ngày, Đến năm 1988 lại nhận một lá thư ở đảo Bidông,Malaysia gởi qua ! nghỉ rằng bạn bè gởi cho mình? Hoá ra là Người anh tên Thành và người em tên Thăng đả đến đảo Biđông,Malaysia nửa rồi.
Y NHƯ RẰNG, NHỮNG ƯỚC NGUYỆN MÀ TÔI ĐẢ XIN CHÚA VÀ CHÚA ĐẢ BAN CHO TÔI ! Tôi lại mừng, mừng ra nước mắt. Không bút mực nào có thể diễn đạt hết sự cảm nhận HỒNG ÂN THIÊN CHÚA BAN TẬNG CHO TÔI.
4 anh em Chúng con: Thành, Thịnh,Thông,Thăng xin Cảm tạ Thiên Chúa, Mẹ Maria, Thánh Phêrô muôn đời.
Giuse Phạn Thịnh
Ngày 10/10/1985 Tôi đi vượt biên trên chiếc ghe dài 9m, Máy F-10 tổng cộng 48 ngưòì. Đêm đó có 3 chiếc ghe xuất bến cùng nhau tại Hải Sơn, Bà Rịa-Vũng Tau. Số phận của những người đi trên 2 chiếc ghe kia, Kém may mắn và đả bị chìm đắm vì bảo ập đến quá mãnh liệt và bất ngờ, 2 chiếc tàu kia lớn hơn! nhưng không may, dả bị chết hết.
Nguyện xin Chúa Giêsu,Mẹ Maria yêu thương cho các Linh hồn đó mau được về nước Chúa.
May mắn cho ghe của chúng tôi còn được nổi trên mặt nước, nhưng máy đả bị hư, lênh đênh trên biển, Mọi người đọc kinh cầu nguyện, Chúa Giêsu, Mẹ Maria đả nhận lời cấp cứu và đả soi sáng cho thợ máy biết dùng hết khả năng, kỷ thuật của mình, Đặng cho con thuyền được tiếp tục sứ mệnh vượt biển của 48 người đang tha thiết mong đợi niềm hi vọng đó, mọi người luôn khấn xin! Và Ngài đả nhận lời cầu nguyện của chúng tôi. "AI XIN THÌ SẼ ĐƯỢC".
Sau khi Ghe được nổ máy và đi tiếp 5 ngày, 6 đêm, Bổng dưng nhìn thấy được một chớm đen đằng xa xa, mọi người mừng quá, đi tiếp,và đi mải đến chiều tối, khi khoảng cách đảo hoang còn 500m. có một tiếng nổ to cái đùùùng dưới bụng Ghe! khủng khiếp quá, Bất ngờ qúa ! Ông cụ, Bà lảo,Đàn bà và con nít khóc và gào thét như đả tận cùng số mạng của mình rồi....còn tôi thì rung-rung như gà nuốt phải dây thun! Tài công cho biết Ghe đả bị đâm vào tảng đá XAM-HÔ. Vài phút sau... không thấy Ghe bị chìm, Mọi người nhìn nhau và không nói nên lời, hầu như mọi người đả bị "cấm khẩu" thì phải.
Sau đóTài công, Hoa Tiêu,Thanh Niên tất cả những ai có khả năng xuống nước được thì xuống hết! Để đẩy Ghe ra khỏi những tảng đá "Xam Hô," Đẩy hoài, đẩy mãi chiếc Ghe không nhúc nhích! Cả tiếng đồng hồ hết cả sức lực,không kết quả gì hết, Mọi người đều thất vọng, Đành phải chờ nước lên cao lợi dụng cơ may lần thứ 2 này để tiếp tục đẩy Ghe ra khỏi tảng đá "XAM HÔ" Lần này, cố gắng hết sức cho đến hơi thở cuối cùng, Giai đoạn này là quyết định sanh tử của 48 mạng người! cuối cùng, và cuối cùng, chiếc Ghe củng y như đợt trước không nhúc nhích ra được. Mọi người đều tuyệt vọng ! hết sức, hết lương thực, Hết nước uống, Bây giờ tất cả lên Ghe nghỉ mệt.
Lúc này mọi người cùng nhau đọc 50 KINH sau 50 KINH mọi người ca hát khấn xin MẸ ! Sau đó, Mọi người tiếp tục giai đoạn thứ 3, Xuống đẩy Ghe ra như 2 lần trước, BỖNG DƯNG ! chiếc Ghe được đẩy rời khỏi tảng đá XAM HÔ một cách nhẹ nhàng!! Tôi mừng khóc, Như không thể có trong trí tưởng tượng trong cuộc đời tôi! Củng như trong lòng mọi người, Người thì vui mừng chảy nước mắt, Người thì khóc vì không cầm được sự cảm động. Có một anh thanh niên tên là NGỌC, Anh ta là người bên Phật Giáo, Anh đả chứng kiếng những lời cầu xin, Đọc KINH cầu nguyện của mọi người trên Ghe trong lúc lâm nguy, Qua nhiều lần trong chuyến đi vượt biển này Và anh ta đả cảm nhận được Hồng Ân của Thiên CHÚA ,MẸ Maria ban cho con thuyền vượt qua mọi nguy khó, "XIN THÌ SẼ ĐƯỢC" và anh đả quyết định theo đạo Công Giáo, Đi lể nhà thờ chung với chúng tôi trong tuần đầu tiên bước chân lên đảo GALANG,INDÔNÊSIA,1985.
Khi tôi được có tên trong danh sách đi định cư ở Mỹ, Đến BOSTON, MASSACHUSETTS tháng 9/1986 Tiếp tục làm việc bác ái, Giúp đở những người kém may mắn.
Tôi đi lể ở NHÀ THỜ ĐÁ (SAINT PETER CHURCH, NHÀ THỜ THÁNH PHÊRÔ) Tôi luôn-luôn có một ước nguyện và nhiều lần đứng trước tượng Thánh PHÊRÔ! Cầu xin ngài ban cho 3 người anh em con còn ở lại bên Vietnam mau được đoàn tụ với con!!
Vào một ngày tháng 8/1987 tôi đi làm về, Thì nhận được một lá thư, thấy lạ quá! có viết tên: Phạm Thông, pulau Bidong, Malaysia?
Trong lá thư viết: Anh Thịnh Thân Mến, Em là Thông em đang ở Đảo Bidong, Malaysia. Mừng quá! vì không ngờ rằng em của mình đả đến đảo Bidong,Malaysia, Mừng vì đả được Thiên Chuá, Mẹ Maria, Thánh Phêrô ban cho tôi một Hồng Ân đặc biệt đó.
Tiếp tục cầu nguyện như mọi ngày, Đến năm 1988 lại nhận một lá thư ở đảo Bidông,Malaysia gởi qua ! nghỉ rằng bạn bè gởi cho mình? Hoá ra là Người anh tên Thành và người em tên Thăng đả đến đảo Biđông,Malaysia nửa rồi.
Y NHƯ RẰNG, NHỮNG ƯỚC NGUYỆN MÀ TÔI ĐẢ XIN CHÚA VÀ CHÚA ĐẢ BAN CHO TÔI ! Tôi lại mừng, mừng ra nước mắt. Không bút mực nào có thể diễn đạt hết sự cảm nhận HỒNG ÂN THIÊN CHÚA BAN TẬNG CHO TÔI.
4 anh em Chúng con: Thành, Thịnh,Thông,Thăng xin Cảm tạ Thiên Chúa, Mẹ Maria, Thánh Phêrô muôn đời.
Giuse Phạn Thịnh
Đức Giáo hoàng nhấn mạnh sự cần thiết cầu nguyện cho các linh hồn trong Luyện ngục
Sứ điệp gởi các Nữ tu Minim dòng Đức bà Phù hộ
VATICAN CITY:(Zenit. org). - Đức Gioan Phaolô II đã viết một sứ điệp để khích lệ sự cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện ngục, nhấn mạnh đến nhu cầu riêng biệt các người đã qua đời.
Sứ điệp giáo hoàng, gởi cho các Nữ tu Minim dòng Đức Bà Phù hộ, đang họp tổng tu nghị tại Rome, nhấn mạnh tới tầm quan trọng của ơn đoàn sủng hội dòng. Ơn đoàn sủng đó hệ tại nhớ sự hiệp thông sâu xa giữa người sống và kẻ chết.
Cách riêng, sứ điệp phổ biến hôm thứ Bảy do Cơ quan báo chí Vatican, nhấn mạnh ""sự phù hộ" các linh hồn trong luyện ngục. "
Đức Giáo hoàng nhận xét: "Hình thức bác ái thứ nhất và cao nhất đối với anh em là lòng muốn nồng nhiệt cho phần rỗi đời đời của họ".
Ðức Thánh Cha nói: "Tình yêu Kitô hữu không biết biên giới và đi quá mức không gian và thời gian, cho chúng ta khả năng yêu thương những kẻ đã lìa bỏ thế gian này".
Sách Giáo lý Giáo hội Công giáo, trong những số 1030 và 1031, nói, một phần: "Những người chết trong ân nghĩa Chúa, nhưng chưa được thanh luyện hoàn toàn, mặc dầu chắc chắn được cứu độ đời đời, còn phải chịu thanh luyện sau khi chết, để đạt được sự thánh thiện cần thiết để vào hưởng phúc Thiên Đàng. Hội thánh gọi việc thanh luyện cuối cùng của những người được chọn là Luyện ngục. "
Đức Thánh Cha cũng thúc giục các tu sĩ làm "những sứ giả không biết mõi mệt và vui tươi của hy vọng cho nhân loại thời đại chúng ta, mà rất thường xem ra sống trong đen tối bởi bạo tàn và bất công, nhốt kín trong những chân trời hoàn toàn thế gian. "
Các Nữ tu Minim dòng Đức bà Phù hộ, được thành lập bởi Chân phước người Ý Francesco Faa di Bruno (1825-1888), có 210 nữ tu và tập sinh khắp thế giới.
Các nữ tu thấy mình có sứ vụ "cầu nguyện" (liên kết với Chúa Kitô); "hành động" (vì người ta, nhất là những kẻ yếu kém, ngheo nàn và bị loại trừ); "chịu đau khổ" (dâng sự sống của mình vì các linh hồn trong luyện ngục)
Ðức Ông Nguyễn Quang Sách
VATICAN CITY:(Zenit. org). - Đức Gioan Phaolô II đã viết một sứ điệp để khích lệ sự cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện ngục, nhấn mạnh đến nhu cầu riêng biệt các người đã qua đời.
Sứ điệp giáo hoàng, gởi cho các Nữ tu Minim dòng Đức Bà Phù hộ, đang họp tổng tu nghị tại Rome, nhấn mạnh tới tầm quan trọng của ơn đoàn sủng hội dòng. Ơn đoàn sủng đó hệ tại nhớ sự hiệp thông sâu xa giữa người sống và kẻ chết.
Cách riêng, sứ điệp phổ biến hôm thứ Bảy do Cơ quan báo chí Vatican, nhấn mạnh ""sự phù hộ" các linh hồn trong luyện ngục. "
Đức Giáo hoàng nhận xét: "Hình thức bác ái thứ nhất và cao nhất đối với anh em là lòng muốn nồng nhiệt cho phần rỗi đời đời của họ".
Ðức Thánh Cha nói: "Tình yêu Kitô hữu không biết biên giới và đi quá mức không gian và thời gian, cho chúng ta khả năng yêu thương những kẻ đã lìa bỏ thế gian này".
Sách Giáo lý Giáo hội Công giáo, trong những số 1030 và 1031, nói, một phần: "Những người chết trong ân nghĩa Chúa, nhưng chưa được thanh luyện hoàn toàn, mặc dầu chắc chắn được cứu độ đời đời, còn phải chịu thanh luyện sau khi chết, để đạt được sự thánh thiện cần thiết để vào hưởng phúc Thiên Đàng. Hội thánh gọi việc thanh luyện cuối cùng của những người được chọn là Luyện ngục. "
Đức Thánh Cha cũng thúc giục các tu sĩ làm "những sứ giả không biết mõi mệt và vui tươi của hy vọng cho nhân loại thời đại chúng ta, mà rất thường xem ra sống trong đen tối bởi bạo tàn và bất công, nhốt kín trong những chân trời hoàn toàn thế gian. "
Các Nữ tu Minim dòng Đức bà Phù hộ, được thành lập bởi Chân phước người Ý Francesco Faa di Bruno (1825-1888), có 210 nữ tu và tập sinh khắp thế giới.
Các nữ tu thấy mình có sứ vụ "cầu nguyện" (liên kết với Chúa Kitô); "hành động" (vì người ta, nhất là những kẻ yếu kém, ngheo nàn và bị loại trừ); "chịu đau khổ" (dâng sự sống của mình vì các linh hồn trong luyện ngục)
Ðức Ông Nguyễn Quang Sách
Blog Archive
Labels
- 10 điều răn (1)
- Archangles (5)
- Breviary (44)
- CHÚA GIÊSU ĐANG SỐNG (15)
- Dụ ngôn của Chúa (4)
- Film về Chúa (1)
- Hong An Thien Chua (20)
- Jesus Christ (9)
- linh hồn nơi luyện ngục (72)
- Lời Chúa (1)
- Lời chứng (42)
- Lyrics (1)
- Message (39)
- Mother of God (13)
- Nhà thờ (1)
- Niềm Tin Minh Hoạ (6)
- Phép lạ (21)
- Phúc thật tám mối (1)
- Rosary (18)
- Saints (8)
- Songs (4)
- Thánh ca (1)
- Thánh địa (1)
- The meaning (2)
- Tiên tri (1)
- Tiếng thì thầm (1)
- Truyện hay (8)