Pages

22/9/09

Đã Bán Linh Hồn

Trong mặc khải về thánh nữ Brigita có kể một vị lãnh chúa nọ vừa nổi danh về dòng dõi quý tộc, vừa bê tha tội lội. Ông đã thực sự ký giấy cho ma quỷ: bán cả linh hồn lẫn xác cho nó, làm nô lệ nó suốt sáu mươi năm, sống truỵ lạc không thèm đến các nhiệm tích. Một hôm ông ngã bệnh nặng, Chúa Giêsu dủ lòng thương truyền cho thánh nữ Brigita đi trình cha giải tội của bà phải đến giúp ông và khuyên ông xưng tội.

Linh mục đến, bệnh nhân một mực từ chối, nói dối đã xưng tội nhiều lần rồi. Lần thứ hai, linh mục lại đến, nhưng lại bì khước từ. Chúa Giêsu lại hiện ra lần nữa, truyền cho bà phải xin linh mục đến giúp ông ta. Lần đến thứ 3 linh mục tỏ cho ông biết Chúa Giêsu đã hiện ra với thánh nữ Brigita và ngài đến đây để thi hành lệnh của Chúa vì Chúa rất thương ông. Nghe những lời đó, bệnh nhân cảm động, khóc và thốt lên:

- Lẽ nào con còn hy vọng được tha thứ: Con đã tự tình làm nô lệ ma quỷ suốt 60 năm nay, đã phạm không biết bao nhiêu tội lỗi!

- Không hệ gì, linh mục đáp lại, ông cứ can đảm và bình tĩnh, nếu ông hối hận, quyết tâm, tôi đoan hứa với ông Chúa sẽ tha thứ cho ông hết.

- Thưa cha, tôi tưởng tôi đã bị luận phạt rồi. Tôi đã thất vọng về phần rỗi của tôi! Nhưng giờ đây, tôi đau đớn về tội lỗi lắm. Tôi trông cậy Chúa sẽ không bỏ tôi và tôi sẵn sàng xưng tội.

Hôm đó, ông xưng tội đến bốn lần, với tâm tình đầy thống hối. Hôm sau ông rước Chúa và sau sáu ngày ông đã từ trần đầy lòng sốt sắng tin tưởng.

Ít lâu sau, Chúa Giêsu lại hiện ra với thánh nữ Brigita tỏ cho biết người tội lỗi đó không phải hư mất đời đời, nhưng còn phải giam trong luyện ngục và ông ta được như thế là nhờ lời bầu cử của Đức Mẹ Maria vì mặc dầu sống cuộc đời tội lỗi, ông vẫn luôn luôn giữ lòng tôn kính những sự thương khó Đức Mẹ; hễ ai nhắc tới, ông cũng tỏ ra cảm thương.

Source: dongcong.net

Bà Chằng

Trong thời kỳ cách mạng đẫm máu của Pháp, ở đô thị Mirepoix có một phụ nữ, nói đúng hơn là một thọ vật ngoại lệ, lấy tội ác làm một thú sống.

Trò tiêu khiển của người khốn nạn này là hay theo những tử tù tòa án cách mạng xử từ trại giam đến đoạn đầu đài mà lăng mạ nguyền rủa tội nhân cho tới khi bước lên máy chém. Nhất là các linh mục thì nàng căm hờn đến cực độ và lăng nhục chửi rủa thậm tệ. Vẻ bình tĩnh nhẫn nhục lại càng làm cho mụ ta dễ nổi tam bành nhiều hơn.

Ngày 8/2/1795 Cha Baclot một Linh mục ai cũng biết tiếng là đạo đức thánh thiện, bị điệu đi xử tử với nhiều vị khác để tỏ lòng trung thành với Chúa. Tất nhiên là mụ đàn bà hung bạo đó không vắng mặt, khi mà các Ngài đi qua. Mẹ the thé:

-Thử xem ông cụ đạo nào có trả lời tôi không nhé!

Rồi mụ xỉa xói, phun bọt miệng, mụ bắt đầu rống lên từng tràng nhục mạ quen thuộc. Lúc đó Cha Baclot quay nhìn mụ bằng cái nhìn đầy hiền từ khôn tả, ngài nói:

-Thưa bà! Xin bà cầu nguyện cho tôi với.

-Cái gì?…Ai…Tôi hả? Ông nói là tôi cầu nguyện cho ông!

-Phải, thưa bà, xin bà đọc cho tôi một kinh Kính Mừng, cầu cho linh hồn tôi sắp phải ra trước tòa Chúa.

Chắc chắn là lúc đó vị linh mục thánh thiện đã cầu nguyện cùng Đức Mẹ cho kẻ ngược đãi Ngài. Dầu sao đi nữa cũng không thể diễn tả nổi hiệu quả của mấy lời ấy nơi mụ đàn bà bạc phước đó. Thật là một đòn chùy, một tiếng sét ngang tai. Mụ dừng lại, mặt đỏ bừng bừng rồi tái dần đi, ra truyện còn hỏi xem có hiểu gì không đã. Nhưng vẻ mặt bối rối của mụ tố cáo rằng, hàng nghìn cảm tưởng xô bồ đang náo động nơi mụ, mụ cất cao và nói:

-Được, theo Cha xứ, tôi sẽ đọc kinh Kính Mừng đó.

Rồi mụ ngạo nghễ đọc rất lớn tiếng… Nhưng kinh vừa đọc xong, thì mụ cũng bắt đầu nức nở nghẹn ngào. Mụ cứ tiếp tục đi tới chân máy chém, mụ khoanh tay quỳ gối xuống đó.

Khi hành quyết xong, mụ im lặng trở về nhà, vào nhà khóc lóc ròng rã. Mụ chỉ ra khỏi nhà khi phải làm những việc cần. Những ngày tiếp sau, khi đội lính nước Pháp cộng hòa khua trống qua cửa nhà mụ, dẫn đầu cho đoàn người sắp rơi đầu dưới lưỡi đao của đao phủ, người ta nghe thấy trong nhà những tiếng khóc xé lòng!

Từ đó, mụ Mariane tên mụ không nói với ai nữa, ai hỏi mụ chỉ trả lời đủ điều để hỏi, không bao giờ dám ngước mặt nhìn lên. Trước kia mụ rất lắm điều trơ tráo, người vùng đó thấy mụ ngày nay nghiêm nghị thẹn thò, đều tưởng là mụ bị hóa dại và nghĩ rằng bị trời phạt. Tuy nhiên chưa ai dám nói rõ.

Thực ra đó chỉ là một phép lạ ban ơn về sự trở lại. Đúng thế, ai cũng thấy rằng khi việc phượng tự được tái lập, người ta được tự do theo đạo, thì Mariane tỏ ra hết sức cố gắng lấy gương sáng nết na, rộng tay và làm những việc đền tội để sửa lại gương xấu đã làm từ trước.

Thiếu thời, mụ làm gương xấu cho cư dân Mirepois bao nhiêu, thì lúc chết, mụ tỏ ra những tâm tình thống hối tươi đẹp, để gương cho con cháu họ hàng của mụ bấy nhiêu. Và mụ đã chết, chết trong sự ăn năn thống hối.

Source: Catholic World

Tuớng Cướp

Một Linh mục thông thái Dòng Tên, người Napoli, cha Julio Recupito năm 1664 đã xuất bản một cuốn sách rất giá trị về những dấu hiệu ơn tiền định, cuốn sách Ngài viết câu chuyện sau đây để chấm hết cho tác phẩm của Ngài.

Tôi không thể im lặng, không thể làm ngơ mà không kể ra đây một câu chuyện mới xảy ra, mà vị Giám Mục thận trọng, đáng tin cậy đã kể lại và chính Ngài đã xác nhận sự đúng đắn của nó:

Mấy năm nay có một tướng cướp quen làm nghề trong vùng phụ cận một thành phố danh tiếng ở nước Ý, thuộc trong quyền cai quản của Ngài. Một hôm bọn đồng đảng dẫn về cho hắn một thiếu nữ rất nhan sắc. Thiếu nữ nài xin hắn tha thiết rằng vì lòng yêu mến Đức Mẹ Maria xin đừng làm nhục danh tiết mình.

Một làn lửa vô hình của lòng tôn sùng Đức Mẹ còn sót lại trong đáy hồn tên cướp đã chiến thắng dục vọng đê hèn của hắn. Không những hắn ưng nhận lời thiếu nữ nài xin mà còn muốn tránh cho nàng khỏi bị đồng đảng làm đê nhục, hắn đã dẫn nàng an toàn ra khỏi khu vực ấy, lại xin nàng cầu nguyện với Đức Mẹ Maria mà nàng thiết tha yêu mến ấy cho mình nữa.

Đêm hôm ấy tướng cướp đang ngủ, hắn thấy một vị Nữ Hoàng vẻ mặt uy nghi hiện đến nhìn hắn một cách hiền từ và nói:

Hôm qua, con đã làm một việc gì yêu mến Ta, việc ấy đẹp lòng Ta lắm, Ta sẽ nhớ đến con.

Hắn thức dậy, coi việc đó là một giấc mơ không đáng để ý, bèn quên bẵng.

Ít lâu sau hắn bị bắt giam. Đêm trước ngày hắn bị hành hình, vị Nữ Hoàng uy linh lần trước lại hiện ra khi hắn ngủ và nói:

Con có biết Ta không?

Hắn trả lời rằng đã có lần trông thấy một người giống hệt như thế. Nữ Hoàng nhắc lại câu đã nói với hắn lần trước và thêm rằng:

Ta là Maria Nữ Vương Trời Đất, vì lòng yêu mến Ta mà con đã tôn trọng người thiếu nữ đã tận hiến cho Ta. Ta đến thưởng con vì hành động đó; sau khi con bị hành quyết. Ta sẽ đem con vào nơi vĩnh phúc.

Việc lạ lùng ấy làm tên cướp tỉnh dậy, ơn thánh đang hoạt động trong mình hắn, hắn lấy làm vững tin rằng Đức Nữ Vương trên trời đã hiện ra với hắn và hứa cho hắn được cứu rỗi linh hồn.

Thế là người ta thấy hắn run lên vì được sung sướng, hắn xin được cấp tốc đem ra xử vì hắn biết đó chính là con đường lên nơi hằng sống. Cùng một lúc hắn có hai bản tính khác nhau; một đau đớn thống thiết và một vui mừng khôn tả; vì một đàng hắn tỏ ra đau đớn chua xót vì các tội đã phạm, một đàng phần thưởng sắp được làm hắn say sưa một niềm vui khôn sánh. Người ta nói đó 1 đấng tử đạo bay đến pháp trường, chứ không phải là một tên tướng cướp bị điệu đi xử tử.

Hắn tỏ với cha giải tội duyên cớ đau đớn và vui mừng khác lạ ấy, bằng lòng cho Cha tỏ ra với mọi người. Ngay trên bậc giảo hình đài, Cha đã kể lại truyện đó. Toàn dân cảm tạ đón nhận tin vui này, họ sung sướng tràn nước mắt, đua nhau tung hô tình thương siêu vời của Mẹ Maria.

Trong lúc xác tướng cướp treo cao trên giáo đài, nhưng tỏ ra một nét đẹp rất bình tĩnh đến cảm động.

Mẹ Maria thường ưu đãi như vậy với những tội nhân có một vài tâm tình yêu mến Mẹ đặc biệt, giống như Thánh Anselmô, Cha Thomas Cotipre và Cha Pelbart đã làm chứng.

Source: Catholic World