Pages

22/9/09

Cứu Sống Cả Gia Đình

Một linh mục đã kể câu chuyện này:

Trong một làng thuộc tỉnh Nam Định, Bắc Việt, có một gia đình đạo đức, chuyên nghề đánh cá biển. Một hôm các con ra khơi thả lưới, chẳng may gặp phải cơn giông tố khiến cho con thuyền xiêu bạt trên mặt biển mênh mông; thấy trường hợp nguy đến tính mạng, người cha cương quyết lên một chiếc bè ra khơi tìm thuyền các con để chèo chống cho qua cơn nguy hiểm, chẳng may bè của ông cũng bị xiêu bạt! Trong lúc lâm nguy, ông không biết làm gì hơn là kêu van Đức Mẹ thương giúp, miệng luôn đọc Kinh Kính mừng.

Qua một ngày đêm vật lộn với sóng gió trên biển cả, phần đói rét, phần mỏi mệt ông không còn sức chống chọi được nữa, đành nằm ngửa trên cái bè đang trôi theo chiều gió, trong lòng vẫn thầm thĩ kêu van và đặt hết tin tưởng vào quyền phép Đức Mẹ. Bỗng chốc ông thấy có người đi xuống từ chiếc tàu cấp cứu…

Sau mấy giờ lấy lại sức, ông được vị thuyền trưởng Công giáo đến chúc mừng ông thoát nạn và bảo cho ông biết: đáng lẽ tàu không đi lối này, nhưng không hiểu có sức nhiệm nào ép vì thuyền trưởng đã hạ lệnh cho tàu rẽ sóng qua đây. Bây giờ gặp được ông, mới hiểu được 1 lý do của sức nhiệm mầu đó. Đang khi hai người còn tiếp tục nói chuyện thì thuỷ thủ lại bắt gặp một con thuyền lênh đênh trên mặt biển, trong đó có mấy thanh niên đang vật lộn với gió mưa; sau mấy phút, những nạn nhân đó lại được cứu sống; khi lên tàu, cha con lại được nỗi vui mừng của những người may phúc ấy! Họ không hồ nghi gì về sự can thiệp đắc lực của Đức Mẹ, vì trong lúc lâm nguy, cha con đều đồng tâm đặt hết hy vọng vào quyền phép và lòng thương xót bao la của Đức Mẹ.

Sau khi thuật lại câu chuyện, vị linh mục xin bảo đảm sự đích xác của biến cố đã xẩy ra và xin đăng lên báo để ca tụng quyền phép và lòng thương vô biên của Đức Mẹ.

Cậy Trông Đức Mẹ Cứu Sống

Cách đây không rõ mấy chục năm một tai nạn làm chấn động nước Mỹ: chiếc tầu mang tên Morro Castle bị bốc cháy ngoài khơi biển Đại Tây Dương. Rất nhiều người bị chết cháy và chết đuối. Trong số những người ở trên tầu, có một thiếu nữ Công Giáo tên là Marion Slack. Trong khi mọi người tranh giành hỗn độn để được cứu sống, thì cô Marion Slack nhận thức rằng: một là cô phải bơi, hai là sẽ bị chết cháy. Cô lập tức moi trong chiếc xách tay lấy ra một cỗ tràng hạt, rồi quỳ xuống boong tầu đọc vội vàng mấy kinh Kính Mừng. Sau đó, cô quấn chặt tràng hạt quanh bàn tay, rồi nhẩy xuống biển. Sau 7 tiếng đồng hồ vật lộn với sóng biển, cũng như tìm mọi cách để khỏi chết chìm, cô được một tầu đánh cá vớt lên. Cho dù thân xác mệt lử, tay cô vẫn nắm chặt phần còn lại của cỗ tràng hạt bị đứt. Nhiều hột tràng hạt đã lẳn sâu vào các ngón tay, và tượng thánh giá của cỗ tràng hạt đã nằm gọn lỏn trong da thịt lòng bàn tay. Khi tỉnh lại, cô đã nói như sau: “Tôi đã buông xuôi, nếu tôi không tin tưởng vào tràng hạt Mân Côi. Nhưng tôi biết chắc chắn, thế nào Đức Mẹ cũng cứu tôi.”

Thế Nào Con Cũng Khỏi Bệnh

Chứng từ tri ân của bà Bianca:

Từ 17 năm qua tôi là giáo lý viên của xứ đạo. Tôi có hai con trai, một đứa lên 7 và một đứa lên 2. Khi mang thai đứa con thứ hai, một hôm, lúc khám thai bác sĩ trông thấy hai quả thận của thai nhi không bình thường. Ông báo cho tôi biết và nói có lẽ sau này phải giải phẫu thận cho bé. Nghe bác sĩ nói thế tôi lo lắng vô cùng.

Ra khỏi nhà thương tôi đi thẳng đến nhà thờ. Tôi đến trước bàn thờ dâng kính Đức Mẹ và van xin Đức Mẹ chữa con tôi lành bệnh. Tôi cũng lần hạt Mân Côi mỗi ngày cho đến ngày đứa bé chào đời. Và hôm nay tôi có thể nêu cao chứng từ chiến thắng của Đức Mẹ và lòng tri ân của tôi.

Thật thế, trong vòng một năm rưỡi, tôi đưa con đi khám bệnh chụp hình không biết bao nhiêu lần. Trong tuần lễ ngày 14-6-2004 tôi thật sự sống trong lo âu, bởi vì tôi không thể nào xin được cuộc hẹn với vị bác sĩ ở nhà thương. Cùng lúc, chính ngày hôm ấy tôi nhận được ảnh thánh Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ MARIA. Đây là lần đầu tiên chúng tôi nhận được Bức ảnh. Tôi khóc vì xúc động. Tôi tự nhủ: Thế nào con mình cũng được khỏi bệnh!

Ngày hôm sau tôi đưa con đi khám bệnh. Tôi không cảm thấy lo âu. Trái lại tôi cảm thấy hạnh phúc và được khuyến khích. Tôi cũng mang bức ảnh Đức Mẹ ra tiệm để đóng khung thật đẹp. Khám xong, bác sĩ hỏi tôi có cho con uống thuốc gì không. Tôi trả lời không và cho biết chỉ thường xuyên đưa con đi khám bệnh thôi. Nhưng bù lại, tôi cầu nguyện rất nhiều. Bác sĩ ngạc nhiên nhìn tôi và nói:

- Con trai bà không có gì cả. Hai quả thận của cháu bình thường!

Tôi mang con ra khỏi nhà thương lòng tràn ngập niềm sung sướng. Tôi ôm hôn con liên miên. Tôi cũng ghé qua tiệm lấy bức ảnh Đức Mẹ đóng khung và mang về treo trong phòng ngủ của vợ chồng tôi. Mỗi buổi tối, toàn gia đình chúng tôi quy tụ và lần hạt Mân Côi trước bức ảnh Khiết Tâm Đức Mẹ.