Chương 1: Ngày Chúa Nhật Ở Áo Quốc
Đi về phía tây và ra khỏi đuờng hầm Arlberg, tôi đi xe bus để đến vúng Feldkirch, thuộc tỉnh Vararlberg. Tôi qua biên giới Thụy Sĩ và đến vùng Grasseswalser Valley.
Tôi đi theo con đuờng nhỏ ngoằn nghèo, tuyết phủ đuờng đi. Qua mỗi làng, tôi đều thấy có một nhà thờ. Và cứ thế, tôi trèo lên các con đường dốc rồi leo núi. Trên đường, tôi gặp các học sinh đi học về, đôi má các cháu đỏ ửng lên. Các cháu đi tung tăng thành từng nhóm nhỏ.
Dần dần, tôi cũng tìm đến nơi có tên là làng Sonntag. Con đuờng dốc ngược; cuối cùng, tôi cũng tìm thấy nhà của bà Maria Simma. Tôi bèn rung chuông, và một giọng nói ngọt ngào, ấm áp, thân thiện vang lên:
”Vâng, xin mời anh cứ leo lên cầu thang đi.”
Tôi bèn leo lên cầu thang để gặp bà Simma. Bà có vóc nguời nhỏ bé. Bà đội chiếc khăn đủ màu sắc. Đôi mắt bà có màu xanh da trời. Lúc ấy bà đã được 83 tuổi đời. Bà mời tôi vào căn phòng làm việc của bà. Trong phòng có đầy hình ảnh và các tuợng của Đức Mẹ Maria, Thánh Michael, và Thánh Giuse. Mỗi nơi đều có Thánh giá Chúa. Chúng tôi nói chuyện về khí hậu, thời tiét. Tôi để ý thấy bà Simma trồng hoa và lá có hương vị để bán. Khi chuẩn bị máy cassette để thâu băng, tôi giải thích lý do tại sao thâu băng, và bà đồng ý. Bà nói:
-Được, khi chúng ta nói chuyện, đôi tay tôi sẽ bận rộn. Như vậy có phiền gì không?
Nói xong, bà cúi xuống bàn để lấy hai thùng đựng lông vịt lên. Tôi đáp:
-Dạ được, thưa bà Maria, xin bà cho tôi biết là bà đang làm gì vậy?
-Đây là các lông vịt. Khi làm xong, tôi sẽ bán cho các công ty sản xuất gối ở dưới thung lũng kia. Tôi phải làm cho đám lông vịt sạch sẽ. Đây là việc làm tốt, như vậy thì tôi vừa làm, vừa nói chuyện lâu cũng được.
-Vâng, tôi có nhiều câu hỏi lắm, và chúng ta sẽ nói cho đến khi một trong hai người mệt mỏi thì ngừng. Bà thấy như vậy được không ạ?
-Được!
-Trước hết, tôi xin cảm ơn bà đã dành thì giờ cho cuộc phỏng vấn này. Tôi biết bà đã có nhiều người đến phỏng vấn bà trong suốt thời gian qua.
-Vâng, ông nói đúng đó, nhưng tôi thích nói chuyện vì tôi biết rất nhiều người đã đến gần Chúa hơn qua những gì mà tôi kể cho họ nghe. Vậy xin ông đừng ngại, tôi sẽ trả lời mọi sự trong khả năng của tôi.
(Những câu hỏi đáp này đuợc thực hiện khi tác giả đến thăm bà Maria, trong 30 lần gặp gỡ, suốt 5 năm trời.)
Chuơng 2: Tiểu Sử Của Bà Maria Simma
Hỏi: Xin bà vui lòng kể cho tôi nghe một chút về tuổi thơ và tuổi trẻ của bà.
-Trong ba trường hợp, tôi muốn gia nhập tu viện. Khi còn là một trẻ thơ, tôi thường nói với mẹ tôi rằng tôi không lập gia đình. Mẹ tôi trả lời:
-Hãy đợi khi con được 20 tuổi, mẹ sẽ hỏi con lúc đó.
-Không, mẹ ơi, mẹ sẽ không có kinh nghiệm ấy đâu! Con chắc chắn như vậy. Một là con đi tu, hai là con sẽ làm việc ở chỗ nào trên thế giới để con có thể giúp đỡ người khác.
Mẹ tôi là người luôn quan tâm đến các linh hồn trong Luyện ngục. Lúc tôi còn là một cô gái nhỏ, tôi cũng làm nhiều việc để giúp các linh hồn. Sau đó, tôi quyết định làm mọi sự cho các linh hồn. Khi rời trường, tôi nghĩ:
-Tốt, tôi sẽ đi tu. Có lẽ Chúa muốn tôi đi tu.
Khi được 17 tuổi, tôi gia nhập tu viện Thánh Tâm Chúa Giêsu ở vùng Tyrol. Sau 6 tháng, họ nói:
-Chúng tôi phải cho chị biết rằng chị quá yếu đối với chúng tôi.
Ông biết không? Khi tôi lên 8 tuổi, tôi bị sưng phổi nên sức khỏe tôi yếu kém. Lúc ở trong tu viện được 1 năm, tôi phải về nhà. Mẹ Bề Trên nói với tôi:
“Tôi tin rằng chị có ơn gọi, xin chị hãy đợi đến 2 hay 3 năm nữa cho đến lúc chị mạnh mẽ hơn. Lúc đó, chị hãy gia nhập một Dòng tu dễ hơn, chẳng hạn như một Dòng Kín.”
Khi ấy, tôi luôn nói:
“Một Dòng tu kín hay không có Dòng nào cả. Không, tôi không thể đợi được, Tôi muốn đi ngay lập tức.”
Tu viện thứ hai mà tôi đến xin gia nhập là Dòng Đa Minh, ở vùng Thalbach, gần Bregenz. Chỉ sau có 8 ngày, họ nói:
“Chị quá yếu đuối đối với chúng tôi. Chị phải đi về ngay.”
Dòng kế tiếp mà tôi đến xin gia nhập là Dòng Chị Em Truyền Giáo.
Tu ở Dòng Truyền Giáo là điều mà tôi ao ước. Đó là lý do tại sao mà hai Dòng kia không hợp với tôi. Thế là tôi ghi danh với các Nữ tu Dòng Phanxico ở vùng Gossau, Thụy Sĩ. Họ nói:
“Được, chị có thể gia nhập Dòng chúng tôi.”
Tuy nhiên, tôi phải kể cho họ nghe rằng tôi đã xin đi tu ở hai Dòng trước và họ đã gửi tôi về. Từ đó, họ luôn giao cho tôi các công tác khó khăn và nặng nhọc nhất, đến nỗi các người dự tu khác phải hỏi tôi:
“Tại sao chị phải làm việc này một mình? Chúng tôi không thể chịu được như vậy.”
“Không can gì, Chúa sẽ giúp tôi. Mọi sự sẽ tốt đẹp. Tôi sẽ làm tất cả những gì mà họ giao phó cho tôi.”
Một ngày kia, họ nói với tôi:
“Hôm nay, chị có thể ở đây và làm việc nhẹ nhàng hơn.”
Tôi tự nhủ:
“Một là tôi phải ra đi, hai là họ thấy tôi có thể làm việc được.”
Nhưng khi bà giám đốc của nhà tập xuống cầu thang và nhìn tôi với vẻ mặt thương hại thì tôi hiểu ngay:
“Ồ, ta phải đi về thôi!”
Bà đến trước mặt tôi và nói:
-Tôi phải nói cho chị biết một điều.
-Vâng, tôi biết, tôi phải ra đi, phải không ạ?
-Ai đã cho chị biết trước điều ấy?
-Ồ, tôi nhìn thấy nơi khuôn mặt của chị.
-Vâng, chị quá yếu đối với chúng tôi.
Thế là tôi quyết định nếu tôi không thể ở đây, thì tôi sẽ không thể ở bất cứ tu viện nào khác. Thánh Ý Chúa không muốn tôi đi vào bất cứ tu viện nào. Và tôi phải nói rằng, từ giây phút ấy trở đi, linh hồn tôi đau đớn nhiều. Tôi cảm thấy mất kiên nhẫn và tôi thưa với Chúa rằng:
-Lạy Chúa, đây là lỗi của Chúa nên con không làm theo Thánh Ý Chúa được.
Nhưng điều mà tôi không biết là chúng ta không thể đòi hỏi phép lạ từ Chúa được. Lúc ấy, tôi còn trẻ. Tôi thường nghĩ rằng Chúa đang cố gắng chỉ cho tôi điều mà Ngài muốn nơi tôi, nhưng tôi không thể nhìn thấy. Tôi luôn kỳ vọng được tìm thấy một tờ giấy viết tay dấu dưới đống rơm.
Hỏi: Thưa bà Maria, bà nói rằng mẹ của bà chăm lo cho các linh hồn. Các linh hồn ấy là ai, và bà muốn nói gì khi bà nhắc đến việc mẹ của bà chăm sóc cho các linh hồn?
-Các linh hồn là những người đã chết mà chưa lên được Thiên Đàng. Họ là các linh hồn đang ở Luyện ngục. Ở môt số các nơi trên thế giới, người ta gọi là các linh hồn thánh thiện hay các linh hồn được chọn. Các danh từ này có vẻ chỉnh hơn tên gọi là các linh hồn nghèo khó. Nhưng từ ngữ nghèo khó cũng đúng vì họ tùy thuộc 100% nơi chúng ta và nơi những người khác.
Mẹ tôi cầu nguyện nhiều cho các linh hồn, làm nhiều việc thiện cho họ và luôn đặt họ ở nơi thân thương trong trái tim của bà. Mẹ tôi luôn bảo chúng tôi rằng nếu khi nào chúng ta cần sự giúp đỡ thì hãy giao phó cho các linh hồn thánh thiện vì họ là những người luôn hăng say giúp đỡ chúng ta. Mẹ tôi sống gần với linh mục Vianney, ở xứ Cure of Ars. Bà thường hay đi hành hương tới vùng Ars. Ngày nay, tôi chắc chắn rằng mẹ tôi cũng có các cảm nghiệm về các linh hồn, nhưng bà không kể lại cho các con của bà đó thôi.
Vào năm 1940 thì mọi sự khởi đầu. Tôi biết đây là điều Chúa muốn tôi phải làm. Một linh hồn đầu tiên đến với tôi lúc tôi được 25 tuổi. Cho đến lúc ấy, Chúa đã để cho tôi phải chờ đợi.
Hỏi: Bà nói rằng một linh hồn đã chết hiện về với bà. Bà nói rằng linh hồn ấy đi vào phòng của bà để thăm viếng bà phải không?
-Vâng, và họ vẫn làm như vậy cho đến bây giờ. Từ năm 1940 là lúc mới khởi sự, cho đến năm 1953 thì chỉ có 2 hay 3 người đến với tôi mỗi năm, và đa số là vào tháng 11. Lúc đó, tôi làm việc ở nhà với trẻ em. Tôi cũng là một người phụ việc trong nông trại ở Đức và ở đây, ngay trong làng bên cạnh. Đến năm Mừng kính Đức Mẹ là năm 1954, mỗi đêm đều có một linh hồn đến thăm tôi. Sức khoẻ của tôi lại tốt hơn. Tôi phải cảm tạ Chúa vì công việc này giúp tôi mạnh khỏe hơn. Chỉ khi bị bịnh yếu thì tôi mới giảm làm việc. Nhưng nói chung thì tôi khỏe hơn. Và tôi đã thường cảm tạ Chúa vì Ngài đã không cho tôi vào tu viện. Chúa luôn ban cho ta các điều kiện để ta thực thi Thánh Ý của Ngài.
Nhiều năm qua, tôi đi diễn thuyết. Môt phụ nữ người Đức thường tổ chức các buổi hội thảo và lái xe đưa tôi đến nói chuyện với đám đông. Bà ta gọi cho tôi và nói:
“Vào ngày này, ngày kia, bà có thể đến thành phố này hay thành phố kia được không ạ?”
Lần đầu tiên tôi được mời đi nói chuyện thì tôi không thể đi được vì có người đến đây. Mọi người đều thích nghe tôi nói chuyện, nhưng tôi phải chịu đựng nhiều khi tiếp xúc với các linh mục tân tiến. Các tín hữu lớn tuổi và các linh mục lớn tuổi thì tin tất cả những gì mà tôi kể.
Hỏi: Tại sao điều này (các linh hồn về thăm) xẩy đến cho bà?
-Tôi không thể biết chắc chắn được. Như tôi đã nói, tôi luôn muốn dâng đời mình cho Chúa, vì thế việc cầu nguyện trở nên quan trọng đối với tôi. Tôi phải cầu nguyện thật nhiều và làm các việc lành với ý chỉ cho các linh hồn. Tôi cũng đã hứa với Đức Mẹ Maria để trở nên một linh hồn đau khổ hầu cầu nguyện cho các linh hồn. Đó là các điều có liên quan đến công tác của tôi.
Hỏi: Xin bà cho biết trình độ học vấn của bà?
-Tôi học xong trình độ tiểu học thôi. Thời tôi mới lớn, luật pháp chỉ đòi hỏi chúng tôi học đến đó mà thôi, vì gia đình chúng tôi nghèo lắm.
Hỏi: Vậy bà rời trường học khi bao nhiêu tuổi?
-Để xem, tôi được 11 tuổi; không, 12 tuổi. Vâng, tôi chắc chắn là tôi được 12 tuổi khi tôi rời trường học.
Hỏi: Trong gia đình bà có bao nhiêu con?
-Tôi là con thứ hai trong gia đình có 8 người con, và chúng tôi không có khả năng để học cao hơn nữa. Tôi còn nhớ rằng bữa ăn trưa và bữa ăn tối chỉ có món súp và bánh mì mà thôi.
Hỏi: Sở dĩ tôi hỏi về trình độ học của bà bởi thật là quan trọng cho tôi để hiểu các câu trả lời của bà từ đâu mà đến. Có thể các câu trả lời đến từ các linh hồn về thăm bà. Có thể câu trả lời đến từ ý kiến riêng của bà, do trình độ học hay kinh nghiệm, hay do ảnh hưởng của các người ở chung quanh bà. Xin bà vui lòng cho tôi biết các câu trả lời của bà từ đâu mà đến?
-Vâng, tôi hiểu. Trọn cuộc đời tôi đều liên quan đến kinh nghiệm với các linh hồn, nhưng câu hỏi của ông cũng tốt. Nếu tôi nói rằng: “Các linh hồn nói…thì đó là từ các linh hồn. Nếu tôi không nói câu mở đầu ấy thì ông có thể hiểu đó là ý kiến riêng của tôi. Xin ông nhắc nhở tôi nếu ông không rõ. Đôi khi tôi quên không nói câu giáo đầu, bởi vì tôi thường gặp gỡ các linh hồn khoảng ba lần trong một tuần. Thật sự tôi không thường hay nói chuyện với người sống nhiều như nói chuyện với người chết. Thỉnh thoảng tôi gặp các người hàng xóm và nói chuyện với họ ở nhà, hoặc ở nhà thờ. Tôi cũng nói chuyện với linh mục của tôi. Tôi sống cô độc ở nơi này và đa số các khách của tôi đến thì đều hỏi về người thân của họ. Họ cần biết về việc cầu nguyện, hay các chuyện liên quan đến các linh hồn. Họ đến từ nhiều nơi xa xôi.
Hỏi: Vậy tôi xin được nói rằng: dựa theo trình độ học vấn của bà và lối sống khiêm cung, đơn sơ và ẩn khuất của bà ở nơi này, vậy những gì mà bà kể cho tôi nghe thì đa số là từ các linh hồn đến thăm viếng bà, có phải không ạ?
-Vâng, đúng như vậy. Ông có thể nghĩ như thế!
Pages
Blog Archive
-
▼
2009
(324)
-
▼
tháng 9
(137)
- Message of 2009
- Message of 2007
- Message of 2008
- Message of 2004
- Message of 2005
- Message of 2006
- Message of 2003
- Message of 2002
- Message of 2001
- Message of 2000
- Message of 1999
- Message of 1998
- Message of 1997
- Message of 1996
- Message of 1995
- Message of 1994
- Message of 1993
- Message of 1992
- Message of 1991
- Message of 1990
- Message of 1989
- Message of 1988
- Message of 1987
- Message of 1986
- Message of 1985
- Message of 1984
- Thông điệp của Mẹ
- THÔNG ĐIỆP CỦA MẸ Ngày 25/4/1989
- Thông Điệp Mẹ ngày 25/3/2009
- ĐỌC KINH CẦU NGUYỆN CỨU CÁC LINH HỒN LUYỆN NGỤC
- NHỮNG CÁCH CỨU CÁC LINH HỒN LUYỆN NGỤC
- LINH HỒN LUYỆN NGỤC TRẢ ƠN ÂN NHÂN ĐÃ CỨU MÌNH
- LỜI CẦU BẦU CỦA CÁC ĐẲNG LINH HỒN
- CHUỖI MÂN CÔI TRONG ĐỜI SỐNG CHIÊM NIỆM
- CHUỖI MÂN CÔI TRONG ĐỜI SỐNG CHIÊM NIỆM
- CHUỖI MÂN CÔI TRONG ĐỜI SỐNG CHIÊM NIỆM
- CHUỖI MÂN CÔI TRONG ĐỜI SỐNG CHIÊM NIỆM
- CHUỖI MÂN CÔI TRONG ĐỜI SỐNG CHIÊM NIỆM
- CHỨNG TÍCH VỀ LUYỆN NGỤC
- 100 CHUYỆN TÍCH CHUỖI HẠT MÂN CÔI
- ĐỨC MẸ HIỆN RA TẠI BANNEUX (NƯỚC BỈ)
- THỰC HIỆN LỜI HỨA
- ĐÁP ỨNG YÊU CẦU
- BIẾN CỐ FATIMA
- HIỆN TƯỢNG NƯỚC NGA
- NHỮNG LẦN MẸ HIỆN RA
- CUỘC HIỆN RA VÀ THÔNG ĐIỆP ĐỨC MẸ KIBEHO
- Duc Me hien linh
- Chần Chờ
- Cái gáo dừa
- Chiếc Bánh Noel
- Diệu Kỳ của Âm Nhạc
- Đồng Cỏ Xanh - Dòng Nước Mát
- Tha Thứ
- Người Ăn Cắp Cừu
- Con Người Của Sự Cầu Nguyện
- Giôn G. Leik - con người của sự chữa lành
- Thế Gian Không Xứng Đáng Cho Họ
- Trân Ở Tù Cùng Với Chúa Giê-xu
- Cây Bách Của Rừng Li ban
- Người Chiến Sĩ Của Chúa Giê-xu Christ
- Uy Quyền Của Chúa Giêxu Trên Các Quỷ
- Đức Tin Chữa Lành
- PHẢI LÀM GÌ ĐỂ ĐƯỢC CHỮA LÀNH?
- GIỜ THÁNH CẦU CHO BỆNH NHÂN
- Một Phụ Nữ Được Chữa Lành Bệnh Ung Thư Nặng
- Đấng Chữa Lành Bậc Thầy
- Niềm Hạnh Phúc Tuyệt Vời
- Quyền Năng Chữa Lành Của Chúa
- Gặp Chúa Trong Trại Tù Cải Tạo
- Tại Sao Tôi Trở Lại Với Cơ-đốc Giáo?
- Tôi được chữa lành bệnh ung thư
- Cầu Nguyện Chữa Lành
- LỜI CHỨNG CỦA MỘT LINH MỤC CHẾT ĐI RỒI SỐNG LẠI
- Lời chứng cho Chúa
- Đức Giáo hoàng nhấn mạnh sự cần thiết cầu nguyện c...
- THÁNH NỮ MARGUERITE-MARIE ALACOQUE VÀ LINH HỒN NƠI...
- Suy niệm trong Tháng Các Linh Hồn
- Tháng 11 với Lời Cầu Nguyện Của Thánh Cả Gertrude ...
- KHẨN CẦU CHO CÁC ĐẲNG LINH HỒN NƠI LUYỆN NGỤC
- Khi khước từ Thiên Chúa, con người biến cuôc sống ...
- Luyện Ngục: Về Của Bố Thí/Tiền Xin Lễ Dành Cho Các...
- Luyện Ngục: Tại Sao Phải Cầu Nguyện Cho Các Linh H...
- Hãy Cùng Tìm Hiểu về Nơi Lửa Luyện Ngục
- Luyện ngục là nơi của Tình yêu
- THIÊN ĐÀNG—LUYỆN NGỤC & HỎA NGỤC
- LỜI THAN THỞ CỦA LINH HỒN LUYỆN NGỤC
- KHẨN CẦU CHO CÁC ĐẲNG LINH HỒN NƠI LUYỆN NGỤC
- HÌNH KHỔ CÁC ĐẲNG LINH HỒN
- Linh hồn từ luyện ngục hiện về
- LÒNG TRI ÂN CỦA CÁC LINH HỒN NƠI LỬA LUYỆN NGỤC
- LỜI CHỨNG CỦA TÊRÊSA HĐ GIÊSU THU HƯƠNG
- HÀNH TRÌNH 24 GIỜ ĐI TÌM CHÚA
- Lời Chứng Của Một Bé Gái
- Làm chứng cho Chúa
- Không Ngủ Nổi
- Dòng Nữ Cắt Mũi
- Đã Bán Linh Hồn
- Bà Chằng
- Tuớng Cướp
-
▼
tháng 9
(137)
Labels
- Archangles (4)
- Breviary (44)
- CHÚA GIÊSU ĐANG SỐNG (15)
- Film về Chúa (1)
- Hong An Thien Chua (13)
- Jesus Christ (9)
- linh hồn nơi luyện ngục (72)
- Lời chứng (42)
- Lyrics (1)
- Message (39)
- Mother of God (13)
- Nhà thờ (1)
- Niềm Tin Minh Hoạ (6)
- Phép lạ (21)
- Rosary (18)
- Saints (8)
- Songs (4)
- Thánh địa (1)
- The meaning (2)
- Tiên tri (1)
- Tiếng thì thầm (1)
- Truyện hay (8)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét