Pages

24/9/09

GIỜ THÁNH CẦU CHO BỆNH NHÂN

I. Khai MẠc :

§ Đặt Mình Thánh Chúa.

§ Hát : …

§ Lời mở :

Thiên Chúa tạo dựng nên chúng ta để sống và sống dồi dào. Nhưng vì thân phận con người mỏng dòn và yếu đuối. Do hậu quả của tội lỗi, con người phải chịu nhiều bệnh tật, thể xác cũng như tinh thần. Chúa Giêsu Thánh Thể chính là nguồn mạch chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền và là của ăn mang lại sự sống trường sinh. Chúng ta hãy dâng giờ chầu Thánh Thể này để cầu nguyện cho các bệnh nhân, nhất là những người trong gia đình và trong giáo xứ chúng ta.

II. LỜi Chúa và suy niỆm

§ Tin Mừng : Mc 1,29-34

§ Suy niệm :

Ốm đau, bệnh tật là điều gắn liền với thân phận con người. Thời Chúa Giêsu biết bao nhiêu người bệnh tật đã đến với Chúa và được chữa lành, như Tin Mừng thuật lại cho chúng ta : “Đức Giêsu chữa nhiều kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh tật” (Mc 1,34).

Thời đại chúng ta đang sống, dù y khoa đã tiến triển vượt bậc, nhưng bệnh tật vẫn còn đó. Biết bao căn bệnh nan y vẫn tiếp tục gây đau khổ cho nhiều người và làm nhiều gia đình khốn đốn, điêu linh. Các nhà thương vẫn đầy ắp bệnh nhân, và còn biết bao người nghèo, đau yếu nhưng không có điều kiện để được chăm sóc, thuốc men. Yếu đau là kinh nghiệm mà hầu như mỗi người, mỗi gia đình chúng ta đều đã trải qua.

Yếu đau bệnh tật không chỉ làm con người đau đớn trong thân xác mà còn làm con người đau khổ rất nhiều trong tâm hồn. Người bệnh đau khổ không những vì không thể tiếp tục sinh hoạt và làm việc như mọi người, sống như mọi người, mà đặc biệt vì họ bị mất đi sự tự lập, phải lệ thuộc vào người khác. Cảm giác mình trở nên gánh nặng cho người khác làm thương tổn lòng tự trọng của họ, cộng thêm với những đau đớn trong thân xác, tất cả trở nên thử thách nặng nề, một Thánh giá rất lớn. Đôi khi như vượt quá sức con người. Trên bình diện đức tin, yếu đau bệnh tật có thể làm con người khép lòng mình lại, nghi ngờ tình thương của Chúa và mất đi niềm hy vọng. Yêu thương chăm sóc người đau yếu quả thực là một trong những cách thức cụ thể để sống tinh thần Tin Mừng : đem lại lòng tin, lòng mến, lòng cậy trông cho họ. Tin Mừng Thánh Matthêu mô tả quang cảnh ngày chung thẩm, trong đó những người có lòng yêu thương chăm sóc người đau yếu được Chúa Giêsu chúc phúc : “Hãy đến, hỡi những kẻ được Cha Ta chúc phúc, vì xưa Ta đói các ngươi đã cho ăn, Ta khát các ngươi đã cho uống, Ta rách rưới các ngươi đã cho mặc, Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm…”

Theo truyền thống tốt đẹp trong Giáo Hội, mỗi khi gia đình có người đau yếu, nhất là đau lâu ốm dài, chúng ta luôn mời cha xứ đến trao Mình Thánh Chúa cho bệnh nhân. Mọi người trong gia đình có dịp tụ tập lại quanh Thánh Thể để hiệp thông và cầu nguyện cho bệnh nhân. Đó quả thật là điều hết sức ý nghĩa, vì xưa kia Chúa Giêsu đã rảo quanh khắp xóm làng, đón nhận mọi bệnh nhân và chữa lành cho họ. Giờ đây, qua Bí tích Thánh Thể, Ngài tiếp tục muốn lui tới với mọi người ốm đau bệnh tật, tiếp tục tỏ lòng thương xót, và thuyên chữa bệnh tật cho họ.

Chúng ta tỏ lòng bác ái, hiệp thông với các bệnh nhân khi tạo điều kiện thuận lợi để Chúa Giêsu Thánh Thể đến với họ. Và đồng thời, một cách thiêng liêng, chúng ta cũng mang các bệnh nhân đến với Chúa Giêsu Thánh Thể qua sự viếng thăm, hiện diện ân cần, và nhất là trong cử hành thánh lễ cũng như các giờ chầu Thánh Thể. Hình ảnh những người bạn khiêng người bại liệt tới với Chúa Giêsu, giỡ cả mái nhà để người bại liệt được ở gần sát Chúa Giêsu và được thứ tha, chữa lành (Mc 2,3-12) là một hình ảnh thật đẹp và cảm động. Mỗi lần bánh rượu được dâng lên cho Chúa Cha trên bàn thờ, chúng ta, với tấm lòng bác ái, cùng dâng lên Chúa các bệnh nhân với muôn vàn hình thức bệnh tật, đau khổ khác nhau của họ. Chúng ta có cầu nguyện với Chúa Giêsu Thánh Thể, để đau khổ tột cùng của hàng triệu bệnh nhân trên thế giới được hiệp thông vào hy tế của Chúa Giêsu mà dâng lên Thiên Chúa Cha, để họ cảm nghiệm được sự chia sẻ sâu xa của chính Thiên Chúa và của tất cả cộng đồng tín hữu, và biết đâu họ có thể khám phá ra rằng, đau khổ của họ là có ý nghĩa chứ không phải vô nghĩa, và Chúa Giêsu Thánh Thể vẫn là Vị Mục Tử Nhân Lành chăm sóc họ, sẽ làm cho họ được sống và sống dồi dào.

III. LỜi nguyỆn chung :

Trước Chúa Giêsu Thánh Thể là Đấng luôn yêu mến các bệnh nhân, và luôn quan tâm chữa lành các vết thương của họ, chúng ta tin tưởng dâng lên Chúa những lời cầu nguyện tha thiết của chúng ta.

1. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin cho chúng con luôn biết yêu mến và quan tâm tới những người ốm đau bệnh tật, có những nỗ lực cụ thể để xoa dịu những đau khổ thể xác và tinh thần của họ, để họ không cảm thấy bị quên lãng hay bỏ rơi, nhất là trong những giờ phút lòng tin và lòng cậy trông của họ bị thử thách.

Xin Chúa Giêsu Thánh Thể thương xót và chữa lành các bệnh nhân.

2. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin cho chúng con thật sự quảng đại viếng thăm các bệnh nhân, thân tình nói chuyện và an ủi họ, để họ cảm thấy được sống trong tình hiệp thông và thương mến của anh chị em trong gia tộc và trong giáo xứ, giúp họ thêm can đảm chịu đựng gánh nặng của bệnh tật trong tinh thần đức tin, và quảng đại hiến dâng những đau khồ của mình, hiệp với lễ dâng của Chúa Giêsu trên Thánh giá, để cầu nguyện cho các nhu cầu của Giáo Hội và thế giới.

Xin Chúa Giêsu Thánh Thể thương xót và chữa lành các bệnh nhân.

3. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin cho chúng con biết nhẫn nại, dịu dàng nâng đỡ và chăm sóc những bệnh nhân mắc những bệnh tật lâu dài, nan y, đau đớn. Xin cho chúng con biết hiến dâng một phần thời giờ và công sức của mình để nâng đỡ anh chị em chúng con trong cuộc chiến đấu vì sự sống và vì lòng tin.

Xin Chúa Giêsu Thánh Thể thương xót và chữa lành các bệnh nhân.

4. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin cho chúng con sẵn sàng đóng góp công sức, tiền bạc, thực phẩm, thuốc men cho những bệnh nhân nghèo, là những hình ảnh sống động của chính Chúa, để trong thân phận nghèo đói và bệnh tật, họ vẫn cảm thấy được Chúa yêu thương, săn sóc qua những người mang danh Kitô hữu.

Xin Chúa Giêsu Thánh Thể thương xót và chữa lành các bệnh nhân.

5. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin cho chúng con luôn biết tế nhị quan tâm đến đời sống thiêng liêng của các bệnh nhân. Xin cho chúng con được tấm lòng yêu thương tế nhị, mạnh mẽ và khiêm tốn, trong khi chúng con đồng hành với những anh chị em đau yếu.

Xin Chúa Giêsu Thánh Thể thương xót và chữa lành các bệnh nhân.

§ Kinh Lạy Cha.

§ Lời nguyện :

Lạy Thiên Chúa là Cha, đau khổ và bệnh tật luôn gắn liền với thân phận con người bất tất và tội lỗi của chúng con. Nhờ cuộc Khổ nạn và Phục sinh của con Chúa, xin cho chúng con được can đảm nhẫn nại, chấp nhận những đau khổ của bệnh tật với lòng tin và lòng mến. Nhờ sức mạnh chữa lành và của ăn bồi dưỡng của Thánh Thể Chúa Giêsu, xin cho chúng con được bình phục và mạnh khoẻ trong thân xác cũng như tâm hồn, để phục vụ Chúa và anh chị em. Chúng con cầu xin nhờ Đức. Giêsu Kitô Chúa chúng con. Amen

IV. Phép lành Mình Thánh Chúa.

§ Hát cầu cho Đức Giáo Hoàng.

§ Hát : “Đây nhiệm tích…”

§ Lời nguyện.

§ Phép lành Mình Thánh Chúa.

V. KẾt thúc

§ Hát : …

Một Phụ Nữ Được Chữa Lành Bệnh Ung Thư Nặng

Phép Lạ Chữa Lành ở Thánh Địa Medjugorje:

Cô Colleen đến gặp bác sĩ chuyên khoa về bệnh phổi, cũng là bác sĩ đang trị bệnh cho chị tại Chicago, Hoa kỳ. Chị tiến gần đến cô thư ký và nói:
- Chào cô, tôi là Colleen Willard đây.
Mọi người trong phòng khám bịnh đã từng gặp chị nhiều lần, nhưng lần này họ đáp:
- Ồ, không, bà không phải là bà Willard.
Cô Colleen Willard ngạc nhiên, cô lập lại:
- Tôi chính là Colleen Willard đây mà!
Ngay tức khắc, mọi người chạy quanh văn phòng và hét lớn lên:
- Bác sĩ Duggan ơi, Bác sĩ Duggan ơi, xin mời ông đến ngay cho.
Vì bác sĩ nghe tiếng kêu ồn ào nên ông vội chạy ra ngay. Khi nhìn thấy cô Colleen, ông giật mình như bị sét đánh, ông vội la lớn lên:
- Chúa ơi, Chúa ơi, Chúa ơi!

Chúng tôi được nghe ông Patrick Latta kể lại câu chuyện của chị Colleen, Sau đó, bà Gail và ông Jack Boos cũng kể lại câu chuyện của chị Colleen như sau:

"Chị Colleen bị một bướu trong óc, mà không thể mổ chữa trị được. Chị bị đủ thứ bịnh, bịnh ốm còi, bịnh ở mũi, bịnh tuyến hạch cổ, bịnh tuyến giáp trạng nên ảnh hưởng đến những cơ quan trên thân thể làm cho sự chuyển động của chị nên khó khăn. Chị còn có thêm 10 thứ bịnh nan y khác. Bác sĩ cho biết rằng chị có thể chết bất cứ lúc nào. Bệnh viện Mayo Clinic ở Rochester, tiểu bang Minnesota là một bệnh viện chuyên trị bịnh nhân đau sương sống và bướu cổ đã nói với chị Colleen rằng, nếu chị sống sót thì đó là một phép lạ cả thễ, ngay cả khi nếu chị không có bướu ung thư.

Mặc dù đau nặng, nhưng chị Colleen vẫn liên lạc với chúng tôi, (tức là bà Gail và ông Jack Boos) để trở nên một thiện nguyện viên, giúp đỡ người nghèo khó. Từ đó, chị Colleen đã tìm được nhiều ân nhân để giúp người nghèo ở nước Bosnia. Chị dùng điện thoại để liên lạc và xin tiền cho các người nghèo khổ.
Vào giai đoạn cuối của bịnh ung thư, chị bị cơn đau hành hạ quá sức đến nỗi chị chỉ có thể cầu nguyện mà thôi. Chị không thể leo cầu thang để lên phòng ngủ hay đến phòng cầu nguyện trên lầu. Khi đi vệ sinh, chị cần phải có người giúp đỡ. Ai đụng vào da thịt chị là chị đau đớn vô cùng.

Chồng của chị Colleen là anh John vẫn tiếp tục đi làm, nên người con trai 21 tuổi của chị đồng ý ở nhà để săn sóc mẹ. Một ngày nọ, tôi kể cho chị Colleen nghe về các chuyến đi của chúng tôi đến Medjugorje, Nam Tư, rằng nơi này rất nổi tiếng trên thế giới vì Đức Mẹ vẫn còn hiện ra trong suốt 23 năm qua. Chị Colleen cảm thấy thích thú và muốn đi theo, nhưng tình trạng bịnh tật của chị không cho phép chị đến nơi ấy. Thêm vào đó, tiền chi phí bịnh viện quá nhiều đến nỗi gia đình chị không còn tiền để đi hành hương được. Tuy vậy, chị Colleen nói:
- Tôi không đến nơi ấy để xin Chúa chữa lành, tôi chỉ muốn đến đó để cảm nghiệm sự hiện diện của Đức Mẹ và nơi chốn thiêng liêng ấy.

Lúc đó là tháng 4, đến tháng 8 chị Colleen gọi chúng tôi và nói:
- Chồng tôi là anh John và tôi đang cầu nguyện về chuyến hành hương này.
Tôi trả lời:
- Chị Colleen ơi, chị được hồng ân của Thiên Chúa thì chị mới có thể vượt đại dương trong tình trạng bịnh nặng như thế này.
Chị Colleen đáp:
- Chúng tôi đã cầu nguyện bằng cả tâm hồn và tôi thưa với CHúa rằng: "lạy Chúa, nếu Chúa muốn cho con đi, con xin Chúa ban cho con một dấu hiệu. Xin Chúa hãy cho cha Agniello gọi điện thoại cho con vào ngày mai. Nếu được như vậy, con sẽ biết là con được đi.

Sáng hôm sau vào lúc 9 giờ, cha Agniello gọi và nói:
- Chị Colleen ơi, tôi không biết tại sao mà tôi lại phải gọi cho chị vào buổi sáng nay.
Thế là chị Colleen biết rằng Chúa cho chị và chồng chị là anh John được đi Medjugorje, vì Chúa đã cho một điều xác nhận.

Hai vợ chồng chị Colleen chuẩn bị đi Medjugorje. Chúng tôi hẹn gặp nhau ở Chicago. Tôi nói với anh John rằng, anh cần phải mua thêm một loại bảo hiểm thứ hai cho chị Colleen, bởi vì nếu bịnh chị trở nặng ở Medjugorje, chị có thể chết và chi phi đem xác về Mỹ rất cao, có thể đến cả trăm ngào đô la.
Khi lên máy bay rồi, chị Colleen và anh John được hãnh máy bay cho lên ngồi ghế hạng nhất, trong lúc anh chị mua vé hạng nhì. Mỗi hai tiếng đồng hồ, chị Colleen được uống thuốc để giảm cơn đau. Tại phi trường Split, anh John và chồng tôi là Jack nâng chân của chị Colleen lên, họ phải bồng chị lên xuống xe bus. Dù bị đau nhưng chị rất vui mừng, chị luôn cười tươi và cảm tạ Chúa đã cho chị được đi hành hương ơ nơi xa xôi này.

Sáng hôm sau, nhóm chúng tôi đến nhà chị thị nhân Vicka để nghe cô ấy nói về Đức Mẹ Maria. Chị Colleen ngồi trên xe lăn và được đẩy tới gần cô Vicka đứng. Tuy nhiên, các khách hành hương khác đứng chung quanh và chen lấn nhau. Họ xô đẩy và đè lên chị. Các bà mẹ thì đưa con lên và chuyền cho nhau trên đầu của chị Colleen. Lúc ấy, tôi tự nhủ:

- Mình đã sai lầm khi mang chị Colleen đến đây. Lạy Chúa, xin tha tội cho con. Việc chen lấn này thật là quá đáng, tội nghiệp cho chị ấy.

Lúc đó, đầu của chị Colleen gục xuống, tôi nghĩ rằng chị chết rồi, vì chị vẫn nói với tôi rằng, chị có thể chết bất cứ lúc nào nếu tuyến hạch cổ của chị hết hoạt động hay đầu của chị bị ai đụng mạnh. Chồng của chị ở tuốt phía sau, nên anh vội vàng chen vào đám đông để nâng chiếc cổ của chị Colleen lên. Anh để thuốc Morphine và các thuốc khác vào dưới lưỡi của chị để chị tỉnh lại. Chúng tôi đứng đợi xem
chị có sống lại không.

Sau khi nói chuyện xong, thị nhân Vicka bèn đi tới đám đông để đến gần chị Colleen. Câu nói đầu tiên bằng Anh ngữ của Vicka là:
- Hãy ngợi khen Chúa, hãy ngợi khen Chúa!

Cô Vickka bèn mở rộng hai tay rồi đến bên xe lăn của chị Colleen. Cô ấy kéo chị Colleen đến gần ngực cô, ôm chặt lấy chị và hôn chị. Rồi cô ấy đặt tay trái lên đầu chị Colleen. Khi cô Vicka định đặt tay phải lên đầu của chị Colleen, thì các khách hành hương nắm tay cô ấy và đặt vào đó những lá thư cầu xin Chúa và Đức Mẹ nhận lời, các chuỗi mân côi và hình ảnh.

Tuy nhiên, cô Vicka với vẻ đẹp thiên đàng và với nụ cười tươi cầu nguyện cho chị Colleen. Trong lúc đó, rất nhiều người trong chúng tôi được thấy một thị kiến: từ tay của Vicka toả ra một luồng ánh sáng như trái điạ cầu bằng vàng, Vicka đặt tay lên đầu chị Colleen thật lâu, và chị Colleen tiếp tục lập đi lập lại:
- Đầu của tôi nóng như lò lửa, đầu tôi đang nóng bừng lên. Hình như có một dòng điện chạy vào thân xác tôi.

Chừng 10 phút sau, khi Vicka ngưng cầu nguyện cho chị Colleen thì cô ấy cúi xuống và ôm hôn chị Colleen nhiều lần nữa. Và chị Colleen khóc ròng. Sau đó chúng tôi đưa chị Colleen về nhà thờ, anh John đẩy vô phía trước. Còn anh Jack và tôi thì đứng ở đàng sau. Về sau, chị Colleen tâm sự với chúng tôi rằng, khi vị linh mục bắt đầu dâng Mình Thánh Chúa, thì chị Colleen nghe tiếng Đức Mẹ nói với chị rằng:
- Con gái ơi, con có muốn đầu phục Thiên Chúa Cha không? Con có muốn đầu phục Chúa Thánh Thần, hôn phu của Mẹ không? Con có muốn đầu phục Chúa Giêsu, Con Mẹ không?

Rồi chị Colleen nghe tiếng Đức Mẹ nói:
- Con có muốn đầu phục ngay bây giờ không?
Chị Colleen đáp lại:
- Vâng, thưa Mẹ yêu dấu. Con đầu phục ngay bây giờ, tất cả là cho vinh quang của Thiên Quốc, cho vinh quang của Thiên Chúa.

Ngay lúc ấy, hai chân chị bắt đầu rung động.l Chị cảm thấy có một sự gì khác biệt. Khi thánh lễ chấm dứt, chị biết rằng Chúa đã chữa lành cho chị rồi, và chị đứng lên, ra khỏi xe lăn của chị. Tôi sững sờ. Anh John đứng đàng sau chị và đẩy xe lăn đi. Ngày hôm sau, chị leo lên đồi Hiện ra một mình. Rồi chị leo lên chặng đàng Thánh giá thứ sáu ở núi Krizevac. Mặc dù chị có đủ sức khỏe để leo lên tận đỉnh núi, nhưng vị linh mục yêu cầu chị hãy ngồi ở chặng thứ sáu và cầu nguyện thay vì leo lên trên đỉnh núi.

Khi trở về Hoa kỳ, các bác sĩ khám nghiệm sức khỏe cho chị. Họ làm đủ thứ thử nghiệm. Các kết quả cho biết là chị bình phục hoàn toàn và không còn bịnh tật nữa. Tuyến giáp trạng của chị trở lại bình thường, cái bướu trên óc của chị biến mất và mọi bịnh tật đã không còn trong cơ thể của chị nữa.
chị Colleen và anh John không biết làm sao mà giải thích cho các bác sĩ ở bệnh viện Mayo Clinic về tình trạng thay đổi sức khỏe của chị. Đến ngày hẹn, chị đến gặp bác sĩ, vị bác sĩ đứng dậy kéo chiếc ghế sang một bên, cười với chị và nói:
- Ồ, chị đến Medjugorje rồi đấy à? trường hợp chữa lành của chị làm một trong ba sự chữa lành mà tôi biết từ Medjugorje đấy.

Mọi sự thật hiển nhiên, không cần phải giải thích. Mọi vấn đề đều được giải thích ổn thỏa rồi.

Việc Chúa chữa lành cho chị Colleen là một trong hàng trăm sự chữa lành mà giáo xứ Giacôbê ở Medjugorje đã ghi lại trong hồ sơ. Các trường hợp chữa lành này cũng giống như những chữa lành ở Lộ đức. Tuy nhiên, câu chuyện của chị Colleen còn kéo dài. Khi còn bịnh tật, chị đã can đảm phục vụ Chúa Giêsu và người nghèo. Chị luôn dâng hiến mọi đau đớn của chị để cầu cho người tội lỗi được ơn hoán cải. Giờ đây, sau khi được Chúa chữa lành, chị lại dâng hiến sức khỏe Chúa ban để đáp lại lời kêu gọi của Chúa Giêsu.

Lời nói quan trọng nhất trong đời sống của chị Colleen, và từ đó chị nhận lãnh được những ơn phước không thể tưởng tượng nổi, đó là câu nói: "Vâng, Lạy Chúa con đầu phục Chúa".

Vậy bạn có sẵn sàng để thưa với Chúa Ba Ngôi rằng: "Vâng, Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi, con xin hoàn toàn thần phục Chúa" không?

www.spiritdaily.com
Kim Hà chuyển ngữ(http://www.memaria.org/)

Đấng Chữa Lành Bậc Thầy

Đức tin, sự hối cải, phép báp têm, một chứng ngôn và sự cải đạo lâu dài đưa đến quyền năng chữa lành của Chúa.

Anh Cả Russell M. NelsonCác anh chị em thân mến, tôi xin gửi tình yêu thương và lời chào hỏi đến mỗi anh chị em. Thay mặt Các Vị Thẩm Quyền Trung Ương, tôi bày tỏ lòng biết ơn về lòng nhân từ của các anh chị em, về nhiều hành động tử tế của các anh chị em, về những lời cầu nguyện và ảnh hưởng đầy hỗ trợ của các anh chị em trong cuộc sống của chúng tôi. Các thử thách của chúng tôi thì cũng giống như của các anh chị em. Chúng ta đều phải chịu buồn phiền và đau khổ, bệnh tật và cái chết. Qua những lúc buồn vui, Chúa kỳ vọng mỗi người chúng ta kiên trì đến cùng. Khi chúng ta đều cùng nhau xúc tiến công việc thiêng liêng của Ngài, thì Các Vị Thẩm Quyền Trung Ương nhận biết tầm quan trọng của những ý nghĩ và mối quan tâm của các anh chị em đối với chúng tôi, mà các anh chị em đã trìu mến tặng cho và được tiếp nhận với lòng biết ơn. Chúng tôi yêu thương các anh chị em và cầu nguyện cho các anh chị em, cũng như các anh chị em cầu nguyện cho chúng tôi.

Tôi bày tỏ lòng biết ơn đặc biệt đối với Chúa Giê Su Ky Tô. Tôi biết ơn lòng nhân từ tử tế và lời mời gọi công khai của Ngài để đến cùng Ngài.1 Tôi kinh ngạc trước quyền năng chữa lành vô song của Ngài. Tôi làm chứng về Chúa Giê Su Ky Tô là Đấng Chữa Lành Bậc Thầy. Đó chỉ là một trong số nhiều thuộc tính mà định rõ đặc điểm về cuộc sống có một không hai của Ngài.

Chúa Giê Su là Đấng Ky Tô, Đấng Mê Si, Vị Nam Tử của Thượng Đế, Đấng Sáng Tạo, Đức Giê Hô Va vĩ đại, Em Ma Nu Ên đã được hứa, Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta, Đấng Biện Hộ của chúng ta với Đức Chúa Cha, Đấng Gương Mẫu vĩ đại của chúng ta. Và một ngày kia, chúng ta sẽ đứng trước Ngài với tư cách là Đấng Phán Xét công bình và đầy lòng thương xót của chúng ta.2
Các Phép Lạ của Sự Chữa Lành

Là Đấng Chữa Lành Bậc Thầy, Chúa Giê Su chỉ thị cho những người bạn của Ngài “về báo . . . sự các ngươi đã thấy và đã nghe; kẻ đui được sáng, kẻ què được đi, kẻ phung được sạch, kẻ điếc được nghe, [và] kẻ chết được sống lại.”3

Các sách của Ma Thi Ơ,4 Mác,5 Lu Ca,6 và Giăng7 đều nhiều lần ghi lại rằng Chúa Giê Su đi khắp xứ rao giảng phúc âm và chữa lành mọi loại bệnh tật .

Khi Đấng Cứu Chuộc phục sinh hiện đến cùng dân Mỹ Châu thời xưa, Ngài đã đầy lòng thương xót mời gọi những người “bị đau đớn vì nguyên do nào khác”8 hãy đến cùng Ngài để được chữa lành.

Kỳ diệu thay, thẩm quyền thiêng liêng của Ngài để chữa lành người bệnh đã được truyền giao cho những người nắm giữ chức tư tế xứng đáng trong gian kỳ trước9 và một lần nữa trong những ngày sau cùng này, khi phúc âm của Ngài đã được phục hồi trọn vẹn.10
Ảnh Hưởng của Sự Cầu Nguyện về Sự Chữa Lành

Chúng ta cũng có thể có được quyền năng chữa lành của Ngài qua sự cầu nguyện. Tôi sẽ không bao giờ quên được một kinh nghiệm mà Chị Nelson và tôi đã có cách đây khoảng ba thập niên với Chủ Tịch Spencer W. Kimball và người vợ yêu dấu của ông, Camilla. Chúng tôi đang ở Hamilton, New Zealand (Tân Tây Lan), tại một đại hội lớn với Các Thánh Hữu. Vào lúc ấy, tôi chưa phải là một Vị Thẩm Quyền Trung Ương. Tôi được mời tham dự buổi họp này và các buổi họp tương tự khác trong Các Quần Đảo Thái Bình Dương trong khi phục vụ với tư cách là chủ tịch trung ương của Trường Chúa Nhật. Và với tư cách là một bác sĩ y khoa, tôi đã chăm sóc sức khỏe cho Chủ Tịch và Chị Kimball trong nhiều năm. Tôi biết mỗi người ấy rất rõ—từng chi tiết một.

Một chương trình văn nghệ tối thứ Bảy đã được chuẩn bị cho đại hội này bởi giới trẻ của Giáo Hội ở địa phương. Rủi thay, Chủ Tịch và Chị Kimball đều lâm bệnh rất nặng, mỗi người đều bị sốt cao. Sau khi nhận được các phước lành của chức tư tế, họ nghỉ tại nhà của vị chủ tịch Đền Thờ New Zealand gần đó. Chủ Tịch Kimball yêu cầu vị cố vấn của ông, Chủ Tịch N. Eldon Tanner, chủ tọa buổi trình diễn văn nghệ và cáo lỗi cho sự vắng mặt của Chủ Tịch và Chị Kimball.

Chị Nelson đi với Chủ Tịch và Chị Tanner và các vị lãnh đạo khác đến dự buổi trình diễn, trong khi người thư ký của Chủ Tịch Kimball, Anh D. Arthur Haycock, và tôi trông nom hai người bạn của mình đang bị sốt .

Trong khi Chủ Tịch Kimball đang ngủ, tôi lặng lẽ đọc sách trong phòng của ông. Đột nhiên, Chủ Tịch Kimball thức giấc. Ông hỏi: “Anh Nelson, chương trình tối nay bắt đầu mấy giờ?”

“Thưa Chủ Tịch Kimball, vào lúc bảy giờ.”

“Bây giờ là mấy giờ?”

Tôi đáp: “Dạ, gần bảy giờ rồi.”

Chủ Tịch Kimball nói nhanh: “Bảo Chị Kimball là chúng ta đi ngay!”

Tôi xem lại nhiệt độ của Chủ Tịch Kimball. Nhiệt độ bình thường! Tôi đo nhiệt độ của Chị Kimball. Nhiệt độ cũng bình thường!

Họ nhanh chóng mặc đồ và ngồi lên xe hơi. Chúng tôi lái đến sân vận động của Trường Đại Học của Giáo Hội ở Tân Tây Lan. Khi xe chạy vào sân vận động, tức thì có một tiếng reo hò rất lớn nổi lên. Thật là điều kỳ lạ nhất! Sau khi chúng tôi ngồi vào ghế, tôi hỏi Chị Nelson về tiếng reo hò đột ngột đó. Chị ấy nói rằng khi Chủ Tịch Tanner bắt đầu buổi họp, ông đã làm đúng theo bổn phận phải cáo lỗi cho sự vắng mặt của Chủ Tịch và Chị Kimball vì bị bệnh. Rồi một thiếu niên Tân Tây Lan được kêu gọi cầu nguyện.

Với đức tin lớn lao, theo như Chị Nelson mô tả, em ấy đã dâng lên một lời cầu nguyện khá dài nhưng khẩn thiết. Em ấy đã cầu nguyện như sau: “Chúng con là 3.000 thiếu niên Tân Tây Lan. Chúng con nhóm họp nơi đây, đã chuẩn bị trong sáu tháng để hát và nhảy múa cho vị tiên tri của Ngài xem. Xin Ngài chữa lành cho ông và mang ông đến đây!” Sau tiếng “A Men” vừa được thốt ra, thì chiếc xe chở Chủ Tịch và Chị Kimball chạy vào sân vận động. Họ được nhận ra ngay lập tức và ngay sau đó mọi người reo lên vì vui mừng !11

Tôi đã chứng kiến quyền năng chữa lành của Chúa! Tôi cũng đã chứng kiến sự mặc khải đã nhận được và đáp ứng bởi vị tiên tri tại thế của Ngài!

Thỉnh thoảng, tôi nhận biết rằng một số lời cầu nguyện khẩn thiết nhất của chúng ta dường như không được đáp ứng. Chúng ta tự hỏi: “Tại sao?” Tôi biết đuợc cảm nghĩ đó! Tôi biết những nỗi lo sợ và nước mắt đổ xuống trong những giây phút như thế. Nhưng tôi cũng biết rằng những lời cầu nguyện của chúng ta không bao giờ bị lờ đi. Đức tin của chúng ta không bao giờ bị làm ngơ. Tôi biết rằng viễn ảnh của Cha Thiên Thượng đầy thông sáng thì rộng lớn nhiều hơn viễn ảnh của chúng ta. Trong khi chúng ta biết các vấn đề hữu diệt và đau đớn của mình, thì Ngài biết về sự tiến triển và tiềm năng bất diệt của chúng ta. Nếu chúng ta cầu nguyện để biết được ý muốn của Ngài và tự mình tuân phục theo ý muốn đó, với lòng kiên nhẫn và can đảm, thì sự chữa lành của thiên thượng có thể xảy ra theo đường lối và kỳ định của Ngài.
Các Bước Hướng về Sự Chữa Lành

Nỗi khổ sở có thể đến từ những nguyên nhân thuộc linh cũng như thể xác. An Ma Con đã nhớ rằng tội lỗi của mình gây ra nhiều đau đớn đến nỗi ông đã mong muốn “bị tắt lịm đi, cả tâm hồn lẫn thể xác, để [ông] khỏi bị dẫn đến đứng trước sự hiện diện của . . . Thượng Đế, để bị xét xử về những việc làm của mình.”12 Vào những lúc như thế, làm thế nào chúng ta có thể được Ngài chữa lành?

Chúng ta có thể hối cải hoàn toàn hơn! Chúng ta có thể trở nên cải đạo hoàn toàn hơn! Rồi “Vị Nam Tử Ngay Chính”13 có thể ban phước trọn vẹn hơn cho chúng ta bằng bàn tay chữa lành của Ngài.

Từ lúc đầu trong giáo vụ trên trần thế của Ngài, Chúa Giê Su đã tuyên bố rằng Ngài đã được gửi đến “để rịt những kẻ vỡ lòng.”14 Bất cứ nơi nào Ngài giảng dạy họ, thì mẫu mực của Ngài vẫn trước sau như một. Khi tôi trích dẫn những lời của Ngài phán vào bốn thời gian và địa điểm khác nhau, thì xin hãy để ý đến mẫu mực đó.

• Đối với những người ở Đất Thánh, Chúa phán rằng dân Ngài “mắt [họ] thấy được, tai [họ] nghe được, lòng [họ] hiểu được, họ tự hối cải lại, và ta chữa họ được lành chăng.”15
• Đối với những người ở Mỹ Châu thời xưa, Chúa phục sinh đưa ra lời mời gọi: “Trở về cùng ta, . . . và hối cải tội lỗi và được cải đạo để ta có thể chữa lành cho các ngươi.”16
• Đối với các vị lãnh đạo của Giáo Hội Ngài, Ngài dạy: “Tiếp tục thuyết giảng; bởi vì các ngươi không biết lúc nào những kẻ ấy sẽ trở lại và hối cải, và đến cùng ta với một tấm lòng cương quyết, và ta sẽ chữa lành cho họ.”17
• Về sau, trong “kỳ muôn vật đổi mới,”18 Chúa dạy cho Tiên Tri Joseph Smith về những người tiền phong: “Và sau những cám dỗ, và nhiều khốn khó của họ, này, ta, là Chúa, sẽ tìm kiếm họ, và nếu họ không chai đá trong lòng, và không cứng cổ chống lại ta, thì họ sẽ được cải hóa, và ta sẽ chữa lành cho họ.”19

Chuỗi mẫu mực của Ngài thì đầy ý nghĩa. Đức tin, sự hối cải, phép báp têm, một chứng ngôn và sự cải đạo lâu dài đưa đến quyền năng chữa lành của Chúa. Phép báp têm là một hành động thiết lập giao ước—một dấu hiệu về một sự cam kết và một lời hứa. Chứng ngôn phát triển khi Đức Thánh Linh ban sự tin chắc cho người thiết tha tìm kiếm lẽ thật. Chứng ngôn chân thật gia tăng đức tin; nó thúc đẩy sự hối cải và sự tuân theo các giáo lệnh của Thượng Đế. Chứng ngôn tạo ra sự nhiệt tình để phục vụ Thượng Đế và đồng loại.20 Sự cải đạo có nghĩa là “đổi hướng với.”21 Sự cải đạo là một sự đổi hướng từ các đường lối của thế gian đến và ở lại với đường lối của Chúa. Sự cải đạo gồm có sự hối cải và sự vâng lời. Sự cải đạo mang đến một sự thay đổi mạnh mẽ trong lòng.22 Do đó, một người cải đạo chân thật được “sinh lại,”23 và bước đi với một cuộc sống mới.24

Là những người cải đạo chân thật, chúng ta được thúc đẩy để làm điều mà Chúa muốn chúng ta làm,25 và trở thành người mà Ngài muốn chúng ta trở thành.26 Sự xá miễn tội lỗi mà mang đến sự tha thứ thiêng liêng thì chữa lành linh hồn.

Làm thế nào chúng ta biết được mình đã thật sự cải đạo? Những bài trắc nghiệm tự vấn đều có sẵn trong thánh thư. Một bài trắc nghiệm như vậy đo lường mức độ cải đạo cần thiết của chúng ta trước khi chúng ta chịu phép báp têm.27 Một bài trắc nghiệm khác đo lường sự sẵn lòng của chúng ta để phục vụ những người khác. Chúa đã phán cùng vị môn đồ của Ngài, Phi E Rơ: “Ta đã cầu nguyện cho ngươi, hầu cho đức tin ngươi không thiếu thốn. Vậy, đến khi ngươi đã hối cải, hãy làm cho vững chí anh em mình.”28 Sự sẵn lòng phục vụ và củng cố những người khác là một biểu tượng của sự sẵn sàng của một người để được chữa lành.
Tầm Quan Trọng của Sự Chữa Lành của Ngài

Giăng người được Chúa yêu mến đã nói: “Kìa Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi!”29 Thật là một quyền năng vô song! Chỉ có Đấng Chữa Lành Bậc Thầy mới có thể cất đi tội lỗi của thế gian. Nợ của chúng ta đối với Ngài thì lớn lao không kể xiết.

Tôi còn nhớ rõ một kinh nghiệm trong khi ngỏ lời cùng một nhóm người truyền giáo. Sau khi tôi đã mời họ đặt câu hỏi, một anh cả đứng lên. Mắt nhòa lệ, anh hỏi: “Tại sao Chúa Giê Su phải chịu đau khổ nhiều như vậy?” Tôi yêu cầu anh cả đó mở sách thánh ca của người ấy ra và đọc những lời từ bài “How Great Thou Art.” (“Lớn Bấy Duy Ngài.”) Anh ấy đọc:

Và khi tôi nghĩ Thượng Đế, đã không miễn cho Vị Nam Tử Ngài,
Gửi Vị Nam Tử Ngài xuống để chịu chết,
Thì tôi không thể thấu hiểu hết điều đó,
Khi Ngài sẵn lòng đổ máu và chết
Trên cây thập tự để cất đi tội lỗi của tôi.30

Rồi tôi yêu cầu anh cả này đọc từ bài “Reverently and Meekly Now” (“Giờ Đây Tôn Kính và Hiền Lành.”) Những lời này thấm thía một cách đặc biệt bởi vì chúng được viết như thể Chúa sẽ bày tỏ lời giải đáp của Ngài cho chính câu hỏi đã được đặt ra:

Hãy nghĩ đến ta, các ngươi là người ta đã chuộc tội cho;
Hãy nghĩ về điều ta đã làm.
Ta đã chuộc tội cho các ngươi
Với máu của ta rơi xuống như mưa,
Khi ta đau đớn cực độ,
Và với thân thể ta bị treo trên cây thập tự
Ta đã chuộc tội cho chính các ngươi. . . .

Ôi, hãy nhớ điều ta đã làm
Để cứu chuộc những kẻ có tội.
Ta đã chịu chết cho các ngươi
Trên cây thập tự tại Đồi Gô Gô Tha. 31

Chúa Giê Su đã đau đớn cùng cực bởi vì Ngài yêu thương chúng ta vô cùng! Ngài muốn chúng ta phải hối cải và được cải đạo để Ngài có thể hoàn toàn chữa lành cho chúng ta.

Khi những thử thách khắc nghiệt32 đến với chúng ta, đó là lúc để khắc sâu đức tin của chúng ta nơi Thượng Đế, để cố gắng nhiều và phục vụ những người khác. Rồi Ngài sẽ chữa lành con tim đau khổ của chúng ta. Ngài sẽ ban cho chúng ta sự bình an33 và an ủi34 cá nhân. Các ân tứ lớn lao đó sẽ không bị hủy diệt ngay cả khi chết.
Sự Phục Sinh—Hành Động Chữa Lành Cao Cả Nhất

Ân tứ phục sinh là hành động chữa lành cao cả nhất của Chúa. Nhờ Ngài, mỗi thể xác sẽ được phục hồi lại trong hình thể thích hợp và trọn vẹn.35 Nhờ Ngài, không có tình trạng nào là tuyệt vọng. Nhờ Ngài, những ngày sáng lạn hơn đang chờ đón trước mặt, cả cuộc sống này lẫn cuộc sống mai sau. Niềm vui thật sự đang chờ đón mỗi người chúng ta—sau thời gian buồn phiền chấm dứt.

Tôi làm chứng rằng Thượng Đế hằng sống, rằng Chúa Giê Su là Đấng Ky Tô—Đấng Chữa Lành Bậc Thầy—trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.