Pages

22/9/09

THIÊN ĐÀNG—LUYỆN NGỤC & HỎA NGỤC

Đối với niềm tin vào Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục, người ta thường có ba thái độ:

Thứ nhất là thái độ cứng lòng tin:

• Chẳng có Thiên Đàng, cũng chẳng có Luyện Ngục hay Hỏa Ngục như Giáo Hội Công Giáo dạy! Có chăng là có Thiên Đàng nơi trần thế này mà thôi! Chết là hết, là kết thúc, xuôi tay nhắm mắt xong là hết đau khổ, hết lo lắng và hết … nợ đời!

Chính vì không tin vào thực tại của Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục ở đời sau, cho nên họ như những con thiêu thân chỉ biết lao đầu vào ăn chơi, hưởng thụ, trác táng, hút sách, phạm pháp, làm những việc vô luân thường đạo lý… Và cuối cùng khi chán ngán cuộc đời này, khi họ chán sống rồi thì … tự tử. Chấm hết!

Thứ hai là thái độ tin vào Chúa nhưng tin một cách lệch lạc:

• Tin vào Thiên Chúa và chỉ tin có Thiên Đàng mà thôi! Luyện Ngục và Hỏa Ngục không thể có được bởi vì Thiên Chúa là Tình Yêu (1 Ga 4:16), Ngài không bao giờ dựng nên những thứ khủng khiếp ấy để trừng phạt hay hành hạ con cái của Ngài. Luyện Ngục và Hoả Ngục là những thứ mà Giáo Hội dựng nên để hù dọa người ta mà thôi!

Vì không tin có Luyện Ngục và Hoả Ngục cho nên họ chẳng quan tâm gì đến việc đọc kinh xin lễ, và làm việc hy sinh, hãm mình … để cầu nguyện cho những người đã qua đời. “Tất cả những ai tin vào danh Đức Giê-su và chịu phép Rửa Tội thì chắc chắn được cứu rỗi, vậy cầu nguyện, đọc kinh, tham dự Thánh Lễ, hy sinh cho người quá cố để làm gì? Vô ích! Tốn thời giờ” Họ dùng Thánh Kinh để lý luận như vậy!

Thứ ba là thái độ tin nhưng lờ mờ:

• Những người thuộc nhóm này thì tin vào những lời giáo huấn của Giáo Hội về sự sống đời sau, tin chắc chắn có Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục, nhưng chẳng bao giờ họ hiểu rõ và hiểu đúng về thực trạng của Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục cả. Họ cũng chẳng hiểu Giáo Hội Công Giáo gồm có BA THÀNH PHẦN và sự liên đới chặt chẽ, và mối liên quan mật thiết giữa ba thành phần này trong Giáo Hội.

Còn bạn? Bạn thuộc nhóm nào vậy? Tôi hy vọng là bạn không thuộc vào nhóm thứ nhất và thứ hai! Nếu bạn thuộc vào một trong hai nhóm này thì… Amen! Chỉ có Chúa Thánh Thần mới giúp bạn được thôi!

Còn nếu bạn thuộc vào nhóm thứ ba thì trong ngày lễ Các Thánh và lễ Các Linh Hồn hôm nay, mời bạn hãy cùng với tôi học hỏi và tìm hiểu sâu hơn về thực trạng của Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục, về BA THÀNH PHẦN của Giáo Hội và sự liên đới chặt chẽ, và mối liên quan mật thiết giữa ba thành phần này.

Rất nhiều người, trong đó có tôi, và không chừng có cả bạn nữa, đã từng nghĩ hay vẫn còn đang nghĩ Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục là những nơi chốn (places):

• Thiên Đàng là một nơi trên trời cao, ở đó không có đau khổ, không có nước mắt mà chỉ có vui vẻ, hạnh phúc, hoan lạc, bình an và yêu thương. Ở trên Thiên Đàng các Thánh và các Thiên Thần suốt ngày suốt đêm chỉ ca hát, tán tụng và ngợi khen Thiên Chúa…

• Luyện Ngục là một trại chuyển tiếp, một nơi tạm giam, nơi đây người ta phải chịu nóng nảy, chịu đau khổ, có cả cực hình nữa để chờ hễ mãn hạn thì được chuyển lên Thiên Đàng.

• Hỏa Ngục là một nơi sâu thẳm trong lòng đất, ở đó là nơi giam giữ đời đời những kẻ ác, những người không có passport vào Thiên Đàng hay Luyện Ngục. Nơi đây xăng dầu vừa nhiều, vừa rẻ, cho nên Sa-Tan và ma quỷ tha hồ dùng để thiêu đốt và trừng phạt những thường trú nhân ở trong vương quốc của chúng.

Nếu bạn đã từng nghĩ như tôi hoặc vẫn còn đang nghĩ Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục là những nơi chốn thì sai rồi! Bạn cứ mở cuốn Toát Yếu Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo do Đức Giáo Hoàng Benedictô đương kim soạn thảo ra mà xem thì sẽ thấy quan niệm về NƠI CHỐN của Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục như là những NƠI CHỐN là sai bét tè le!

• Thiên đàng là tình trạng hạnh phúc tối thượng và vĩnh viễn. Ai chết trong ân sủng của Thiên Chúa và ai không cần bất cứ sự thanh luyện cuối cùng nào, sẽ được qui tụ quanh Chúa Giêsu và Đức Maria, các thiên thần và các thánh … được chiêm ngắm Thiên Chúa “mặt giáp mặt” ( 1 Cr 13,12) … sống trong sự hiệp thông tình yêu với Chúa Ba Ngôi và chuyển cầu cho chúng ta (Toát Yếu Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo # 209).

• Luyện ngục là tình trạng của những người chết trong tình thân với Thiên Chúa, nhưng, dù đã được đảm bảo ơn cứu độ vĩnh cửu, họ còn cần thanh luyện trước khi được hưởng hạnh phúc thiên đàng (Toát Yếu Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo # 210).

• Hoả ngục là [tình trạng] xa cách đời đời khỏi Thiên Chúa.… Đức Kitô diễn tả thực tại hoả ngục bằng những lời này: “Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời” (Mt 25:41) (Toát Yếu Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo # 212).

Hy vọng bạn sẽ không bao giờ nghĩ rằng Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục như là những NƠI CHỐN nữa!

Bây giờ chúng mình tiếp tục tìm hiểu về mối liên hệ chặt chẽ giữa các thành phần trong Giáo Hội nhé! Nói về BA THÀNH PHẦN trong Giáo Hội: Giáo Hội Chiến Thắng, Giáo Hội Ðền Bù và Giáo Hội Lữ Hành, sách Toát Yếu Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo # 195 dạy rằng:

• Một số còn lữ hành trên trần gian; một số khác, đã rời bỏ đời này, hiện đang được thanh luyện, và cũng được trợ giúp bằng lời cầu nguyện của chúng ta; sau hết, một số khác nữa, đã được hưởng vinh quang Thiên Chúa và đang chuyển cầu cho chúng ta. Tất cả cùng nhau làm thành một gia đình duy nhất trong Đức Kitô, là Hội thánh, để ca ngợi và tôn vinh Chúa Ba Ngôi.

Bạn thấy mối quan hệ rất chặt chẽ và tình liên đới mật thiết giữa chúng mình với các linh hồn nơi Luyện Ngục và với các Thánh ở trên Thiên Đàng chưa?

• Các linh hồn thuộc Giáo Hội Đền Bù hoàn tất giai đoạn thanh luyện chậm hay mau là nhờ vào sự cầu nguyện, hy sinh, hãm mình, thánh lễ, Kinh Mân Côi… của những người thuộc về Giáo Hội Lữ Hành, tức là chúng mình, những người còn sống ở trần gian.

• Sau khi hoàn thành quá trình thanh luyện, các linh hồn được vào Thiên Đàng, lúc này các Ngài thuộc Giáo Hội Chiến Thắng sẽ cầu bầu, giúp đỡ cũng như chuyển cầu cùng Chúa cho chúng ta.

Nếu hôm nay bạn đã hiểu đúng về Thiên Đàng—Luyện Ngục và Hỏa Ngục và nhận ra mối liên hệ chặt chẽ và mật thiết giữa ba thành phần trong Giáo Hội thì tôi đề nghị với bạn hãy giúp đỡ các linh hồn nơi luyện ngục, bằng cách dâng lời cầu khẩn, đặc biệt là Thánh lễ, và cả những việc bố thí, ân xá và những việc hãm mình để cầu cho họ (Toát Yếu Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo # 211).

Bạn có muốn con cháu, bạn bè, thân thuộc và tha nhân làm những việc như hy sinh, xin lễ, đọc kinh, lần hạt Mân Côi, Viếng Thánh Thể, cầu nguyện … cho bạn sau khi bạn nhắm mắt từ giã cõi đời này và nhất là khi bạn bị kẹt ở trong trại chuyển tiếp PURGATORY không? Nếu muốn thì tôi mạn phép đề nghị với bạn những công việc nhỏ bé sau:

• Xin lễ, tham dự Thánh Lễ, xưng tội, rước Lễ, lần hạt Mân Côi, Chầu Thánh Thể … để cầu nguyện cho các linh hồn đã ra đi trước chúng ta …

• Hy sinh, hãm mình, không mua những đồ xa xỉ phẩm, một gói thuốc lá, một chai rượu, một két bia, một bữa ăn ở nhà hàng… để dành tiền giúp cho các cơ quan từ thiện, trại cùi, các trẻ em khuyết tật...

• Hy sinh không cãi lại cha mẹ, không nóng giận và kiên nhẫn với những người chung quanh.

• Chăm sóc, quan tâm đến ông bà, cha mẹ hoặc đi thăm viếng người già, những người đau yếu, tật nguyền, kém may mắn...

“Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy” (Lc 6:31). Hy sinh, xin lễ, đọc kinh, lần hạt Mân Côi, Viếng Thánh Thể, cầu nguyện … cho các linh hồn là chúng mình đang làm cho chính chúng ta đấy! Làm ngay đi! Chần chờ gì nữa???

LM. Ansgar Phạm Tĩnh

LỜI THAN THỞ CỦA LINH HỒN LUYỆN NGỤC

Câu chuyện do thánh nữ Brigitte Thụy Điển (1303-1373) kể lại cho họ hàng người quá cố. Đó lời than thở của một Linh Hồn nơi Lửa Luyện Ngục.

THIÊN CHÚA Nhân Lành cứu Em thoát khỏi Hỏa Ngục nhờ ơn Em chết lành. Thế nhưng Em bị rơi xuống đáy Luyện Ngục nơi Em phải chịu hình khổ thật dữ dằn khủng khiếp.

Cái đầu Em lúc trước thích trang điểm bằng các thứ phù hoa, giờ đây bị ngọn lửa diêm sinh thiêu đốt cả bên trong lẫn bên ngoài.

Đôi vai và hai cánh tay Em lúc trước cởi trần để phô bày cho thiên hạ chiêm ngắm giờ đây phải mang giây xích khổng lồ nóng bỏng nhức buốt!

Đôi chân Em ngày trước trang điểm để nhảy nhót, giờ đây chúng bị các con rắn độc bao quanh và không ngừng cắn hút. Toàn thể các phần thân thể Em ngày xưa mang các thứ đồ trang sức vòng vàng xuyến ngọc kim cương đủ loại thì giờ đây vừa bị thiêu đốt bởi ngọn lửa nóng tột cùng vừa bị cóng lạnh giá buốt thật khủng khiếp.

Sau khi nghe thánh nữ Brigitte Thụy-Điển kể lại lời than thở của Linh Hồn họ hàng quá cố - xưa từng sống xa-hoa đài-các, hưởng nếm đủ mọi thứ phù vân giả tạo - người bà con còn sống hồi tâm thống hối. Bà dứt khoát từ bỏ ngay cuộc sống nhung-lụa phù phiếm. Bà bắt đầu sống chay tịnh hãm mình và dùng thời giờ để liên lĩ cầu nguyện. Bà khẩn nài THIÊN CHÚA Nhân Lành tha thứ tội lỗi cho bà, cùng lúc, bà xin đền tội thay cho Linh Hồn người bà con quá cố đang phải chịu hình khổ đau đớn tột cùng nơi Lửa Luyện Ngục.

.. Câu chuyện thứ hai xảy ra nơi miền Trung nước Đức. Dân làng sống ở vùng Worms kể lại rằng. Cứ sau nửa đêm, người ta trông thấy đông đảo binh lính cầm khí giới chạy rảo qua đồi cao và thung lũng, người thì đi bộ, kẻ thì cỡi ngựa, giống y như thể một trận chiến khủng khiếp sắp diễn ra.

Lời kể của dân làng được các tu sĩ đan viện Limbourg ở gần đó, xác nhận. Bởi lẽ, hàng đêm đan viện bị khuấy động bởi các tiếng ồn ào do các binh lính gây ra, nhưng chỉ gây ra vào ban đêm còn ban ngày thì biến đâu mất.

Sau cùng, Cha Bề Trên đề nghị các đan sĩ hiệp ý cầu nguyện để chuẩn bị một biến cố quan trọng. Thật vậy, một hôm vào chính giữa đêm, Cha Bề Trên tay cầm Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ giơ thật cao, dẫn đầu đoàn rước các đan sĩ tiến ra nơi các binh lính thường xuất trận vào ban đêm. Khi hai bên đối diện nhau, Cha Bề Trên trịnh trọng cất tiếng hỏi:

- Nhân danh THIÊN CHÚA Ba Ngôi, xin nói cho chúng tôi biết quí vị là ai và làm gì lúc sinh thời ở nơi đây.

Một người trong nhóm trả lời:

- Chúng con là Linh Hồn của vô số binh lính tử trận nơi chiến trường trong khi phục vụ dưới quân kỳ của hai triều vua. Thân xác chúng con được chôn tại đây và Linh Hồn chúng con đang làm việc đền tội nơi chúng con đã phạm nhiều lỗi lầm thiếu sót. Tiếng động của khí giới và tiếng ngựa chạy - lúc trước từng là dịp cho chúng con phạm tội - thì nay trở thành dụng cụ gây khổ hình cho chúng con. Nhưng THIÊN CHÚA Nhân Lành cho phép các ngài nghe thấy, hầu các ngài giúp làm giảm bớt hình phạt cho chúng con. . Mắt trần của các ngài không trông thấy Lửa Luyện Hình đang vây bọc và thiêu đốt chúng con, nhưng ngọn Lửa này quả thật là khủng khiếp, vượt ngoài mọi sức tưởng tượng của các ngài. . THIÊN CHÚA Nhân Lành cho phép các ngài nhìn thấy chúng con để các ngài giúp đỡ chúng con. Các việc ăn chay hãm mình phạt xác của các ngài và kinh nguyện của các ngài, nhưng nhất là các Thánh Lễ các ngài tham dự và rước lễ, là những việc lành đạo đức có sức mạnh giải thoát chúng con khỏi ngọn lửa khủng khiếp đang thiêu đốt chúng con.

Sau lời nói của người đại diện, toàn thể Linh Hồn các binh lính đồng loạt kêu lớn tiếng:

- Xin tất cả cầu nguyện cho chúng con, xin Cha Bề Trên hãy cầu nguyện cho chúng con!

Ngay lúc ấy, đoàn người đông đảo biến mất. . chỉ còn lại các ngọn đồi như có lửa đốt, cháy sáng rực! Trong khi đó các đan sĩ kinh hoàng và xúc động lặng lẽ trở về đan viện cùng với Cha Bề Trên.

... ”Ông Giuđa thu quân và đến thành Ađulam. Ngày hôm sau, vào lúc phải làm, quân ông Giuđa đi thu các tử thi những người bị giết chết và đưa về chôn cất với những người thân trong phần mộ tổ tiên. Nhưng bên trong áo trận của mỗi tử thi, người ta đều tìm thấy lá bùa của tượng thần ở Giamnia: đó là điều Luật cấm; vì thế ai cũng thấy rõ bởi lý do nào những người ấy đã bị giết chết. Vậy mọi người chúc tụng THIÊN CHÚA, vì Ngài là Thẩm Phán công minh đã phơi bày ra ánh sáng những điều bí ẩn. Họ bắt đầu khẩn nguyện, xin THIÊN CHÚA tẩy sạch tội lỗi đã phạm. . Ông Giuđa quyên được khoảng hai ngàn quan tiền và gửi về Giêrusalem để xin dâng lễ đền tội. Ông làm cử chỉ rất tốt đẹp và cao quý này vì cho rằng người chết sẽ sống lại. Thực thế, nếu ông không hy vọng rằng những chiến binh đã ngã xuống sẽ sống lại, thì cầu nguyện cho người chết quả là việc dư thừa và ngu xuẩn. Nhưng vì ông nghĩ đến phần thưởng rất tốt đẹp dành cho những người đã an nghỉ trong tinh thần đạo đức. Đó là lý do khiến ông đến dâng lễ tế đền tạ cho những người đã chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi” (Sách II Macabê 12,38-46).

(Jacques Lefèvre, ”Les Âmes du Purgatoire dans la vie des Saints”, Éditions Résiac, 1995, trang 77-78)

KHẨN CẦU CHO CÁC ĐẲNG LINH HỒN NƠI LUYỆN NGỤC

Linh Mục Jean de Charlier (1363-1429) - Jean de Gerson - thần học gia nổi tiếng nhân đức người Pháp. Cha từng làm Chưởng Ấn Đại Học Paris và là nhà đại thần bí cũng như đại giảng thuyết vào thế kỷ 15.

Trong một tác phẩm, Cha kể lại câu chuyện một bà Mẹ quá cố bị đứa con trai bỏ quên không cầu nguyện. THIÊN CHÚA Nhân Lành cho phép bà hiện về để xin con cầu nguyện cho bà sớm ra khỏi Lửa Luyện Hình, đồng thời khuyến khích con trai sống thánh thiện để được ơn chết lành.

Bà nói với con: ”Con ơi! Hỡi con dấu yêu! Xin con nhớ đến người Mẹ đáng thương đang chịu đau khổ trong Lửa Luyện Ngục. Con hãy nghĩ đến những cực hình mà Phép Công Thẳng THIÊN CHÚA bắt Mẹ phải đền bù vì tội lỗi Mẹ đã phạm khi còn sống. Nỗi đau đớn không nguôi lớn nhất chính là sự dằn vặt, lòng hối tiếc vì đã yêu mến quá ít THIÊN CHÚA là Đấng đã ban cho Mẹ không biết bao nhiêu ơn lành. Con biết không! Mẹ đã cả gan xúc phạm đến THIÊN CHÚA Cao Cả / Chí Tôn / Chí Thánh / Chí Công / Chí Sáng. THIÊN CHÚA là CHA rất đỗi dịu hiền quảng đại vô biên luôn luôn thi thố muôn ơn lành cho con cái! A! Tư tưởng này đè bẹp và giết Mẹ từng giây từng phút. Nó là con sâu rúc rỉa giống như lưỡi dao đâm thủng trái tim nhưng không làm cho chết, trái lại, cứ liên lĩ hành hạ ngày đêm khiến Mẹ đổ nước mắt bằng máu! Tuy nhiên Mẹ bị bắt buộc phải vừa đấm ngực ăn năn vừa cất tiếng kêu lên rằng: Lạy THIÊN CHÚA của con, Chúa thật là Đấng Công Thẳng và Nghiêm Minh. Nếu con phải chịu đau khổ cách dữ dằn như thế này là vì lỗi của con, lỗi của con mọi đàng! Vậy thì, hỡi con trai của Mẹ, nếu con còn yêu Mẹ, xin con hãy xót thương Mẹ, xin con hãy rút khỏi Mẹ lưỡi dao đâm và giải thoát Mẹ khỏi bị con sâu rúc rỉa và hãy mở cho Mẹ cửa trời. Sau cùng Mẹ xin con thêm một điều này nữa, hỡi con trai yêu dấu của Mẹ: con hãy phụng thờ THIÊN CHÚA cách chu đáo hơn Mẹ, để đến giờ chết, con được trọn lòng thống hối ăn năn”.

Trung thành với lời Mẹ khuyên, người con trai cầu nguyện thật nhiều cho hiền mẫu và đã sống thật thánh thiện. Đến phiên mình, chàng qua đời trong ơn nghĩa cùng THIÊN CHÚA.

.. Câu chuyện thứ hai cũng trong mối liên hệ Mẹ/Con nhưng bối cảnh đảo ngược. Chuyện do Linh Mục Thomas de Catimpré (1186-1243) kể. Cha Thomas de Catimpré là Kinh Sĩ trưởng nhà thờ Chính Tòa thành Liège, thuộc vương quốc Bỉ. Cha nói:

Trong gia tộc tôi có người Dì tuổi đã cao. Dì vừa mất đứa con trai dấu yêu, đứa con mà Dì đặt rất nhiều hy vọng sẽ chăm sóc phụng dưỡng Dì trong tuổi già. Bỗng đứa con lâm trọng bệnh và qua đời. Dì khóc lóc thảm thiết, khóc ròng rã ngày đêm, không ai an ủi được. Khóc đến độ gần như bị mù.

Thấy không thể nào đưa Dì trở về với lý luận và cuộc sống bình thường, tôi cổ động mọi người thân trong gia đình cùng hợp ý làm Tuần Cửu Nhật xin THIÊN CHÚA sáng soi cho Dì. Và THIÊN CHÚA Nhân Lành đã nhận lời.

Dì nằm mơ thấy trên đường đi có một nhóm bạn trẻ ăn mặc trang sức thật lộng lẫy. Dì chăm chú nhìn xem con trai Dì có trong nhóm không. Tìm hoài

kiếm mãi Dì mới thấy con mình đang lê-thê lết-thết nơi hàng cuối cùng. Chàng thanh niên mệt nhọc bước đi dưới sức chĩu nặng của bộ áo ướt sũng nước. Vừa ngạc nhiên vừa lo lắng, Dì cất tiếng hỏi:

- Ủa, con ơi, sao con lại ở mãi đàng sau, xa thật xa nhóm người lộng lẫy kia?

Chàng thanh niên đáp:

- Ồ, Mẹ biết không, con trễ tràng trên đường đi là vì những giọt nước mắt vô tích sự của Mẹ, những giọt nước mắt làm ướt đẫm áo con khiến nó trở nên thật nặng nề. Vậy xin hãy Mẹ ngưng khóc, vì những giọt nước mắt của Mẹ không mang lại ích lợi gì cho con. Nếu Mẹ muốn làm dứt hẳn đau khổ của con trên bước đường tiến về Thiên Quốc thì xin Mẹ hãy cầu nguyện thật nhiều, hãy bố thí cho người nghèo và xin dâng nhiều Thánh Lễ cầu cho con. Chính với các việc lành phúc đức này mà Mẹ giải thoát con khỏi chốn Luyện Hình và đưa con vào cuộc sống hạnh phúc muôn đời!

Giật mình thức giấc, Dì ngưng hẳn nước mắt khóc than. Ngay ngày hôm sau, Dì thi hành các điều con trai quá cố yêu dấu xin để mau mau giải thoát con khỏi Lửa Luyện Ngục.

... Câu chuyện thứ ba do nữ tu Marie de la Croix người Pháp kể lại. Chị qua đời trong hương thơm thánh thiện ngày 11-5-1917. 46 năm trước đó, một nữ tu cùng Dòng - Chị Marie Gabrielle - qua đời lúc mới 36 tuổi ngày 22-2-1871. Cả hai Chị sống trong một Tu Viện thuộc hạt Manche, Tây Bắc Pháp. Từ Luyện Ngục Chị Marie Gabrielle về nói chuyện với Chị Marie de la Croix từ năm 1874 đến năm 1890. Lúc sinh thời, Chị Marie Gabrielle coi thường tu luật và những lời bảo ban nhắc nhở do tình bác ái huynh đệ của Chị Marie de la Croix.

Xin trích thuật lời giải thích của Chị Marie Gabrielle về Ngày Lễ Các Đẳng Linh Hồn 2-11:

- Vào ngày Lễ Các Đẳng nhiều Linh Hồn được bỏ nơi đền tội để về Thiên Đàng và nhờ một Hồng Ân của THIÊN CHÚA, chỉ có ngày đó tất cả mọi Linh Hồn đang đau khổ - không trừ ai - kể cả những Linh Hồn bị giam trong Đại Luyện Ngục, đều được dự phần vào các kinh nguyện công khai của Thánh Giáo Hội. Nhưng mỗi Linh Hồn được bớt khổ nhiều hay ít tùy theo công nghiệp của họ. Kẻ được nhiều, người được ít, nhưng ai ai cũng cảm thấy hiệu quả của ơn phi thường này. Do Phép Công Thẳng của THIÊN CHÚA, nhiều Linh Hồn đau khổ đáng thương chỉ nhận được duy có sự giảm khổ này suốt trong những năm dài đăng đẳng mà họ phải giam trong Lửa Luyện Ngục. Không phải là ngày Lễ Các Đẳng có nhiều Linh Hồn được lên Thiên Đàng hơn cả, nhưng chính là Đêm Lễ Chúa Giáng Sinh 25-12.

Tháng 11 - Tháng Các Đẳng Linh Hồn - đã bắt đầu, xin các tín hữu Công Giáo nhớ cầu nguyện cho mọi người đã qua đời. Xin THIÊN CHÚA Nhân Lành sớm đưa các Linh Hồn vào nơi an nghỉ đời đời.

... ”Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy Chúa, muôn Lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con. Dám xin Ngài lắng tai để ý nghe lời con tha thiết nguyện cầu. Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng? Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ để chúng con biết kính sợ Ngài. Mong đợi Chúa, con hết lòng mong đợi, cậy trông ở lời Ngài. Hồn con trông chờ Chúa, hơn lính canh mong đợi hừng đông” (Thánh Vịnh 130 1-6).

(Abbé Berlioux, ”Un Mois avec nos amies les Âmes du Purgatoire”, 1880, 6ème Édition 2004, trang 13+51)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt