-|- CHƯƠNG TRÌNH ĐỌC KINH THÁNG 10 -|-
*:•. †† Cầu cho sự hợp tác giữa những truyền thống tôn giáo khác nhau - ††.•:
Tháng 10: Cầu cho sự hợp tác giữa những truyền thống tôn giáo khác nhau
Tháng Mười về, và cùng với niềm hân hoan kính Đức Mẹ Mân Côi, Đức Thánh Cha Phanxicô còn mời gọi chúng ta cầu nguyện cho một ý chỉ hết sức thời sự và quan trọng: Sự hợp tác giữa những truyền thống tôn giáo khác nhau.
Trong một thế giới đầy biến động, nơi những xung đột và chia rẽ thường xuyên xảy ra dưới danh nghĩa niềm tin, chúng ta được mời gọi trở thành những người kiến tạo hòa bình và những chứng nhân của tình huynh đệ. Thiên Chúa là Cha chung của tất cả mọi người, và tất cả chúng ta, dù theo truyền thống tôn giáo nào, đều được mời gọi chung tay xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.
Việc hợp tác giữa các tôn giáo không chỉ là một hành động lịch sự, mà là một nhu cầu thiết yếu để đối phó với những thách thức toàn cầu như nghèo đói, bất công, và biến đổi khí hậu. Khi những người có niềm tin khác nhau cùng nhau làm việc vì công lý, hòa bình và tình thương, chúng ta đang làm chứng cho một giá trị cao cả hơn cả sự khác biệt: đó là phẩm giá của mỗi con người và tình yêu của Đấng Tạo Hóa.
Giờ đây, xin mời tất cả chúng ta cùng hiệp ý cầu nguyện, xin Chúa ban ơn soi sáng và lòng quảng đại cho các nhà lãnh đạo và tín hữu của mọi tôn giáo. Nguyện xin Chúa giúp chúng ta biết tôn trọng lẫn nhau, cùng nhau đối thoại chân thành, và biến niềm tin thành hành động cụ thể để xây dựng một xã hội đoàn kết và nhân ái hơn.
Chúng ta tiếp tục nguyện cầu cho nền Công lý và Hòa Bình ở khắp nơi trên toàn thế giới, đặc biệt cho Giáo Hội Việt Nam Thân yêu của chúng ta, đó cũng là một thách thức đối với mỗi người chúng ta trên con đường nhân chứng trong môi trường chúng ta đang sống. Và xin cho những chứng từ của chính chúng ta là của lễ dâng Chúa. Lạy Chúa là Đấng từ bi nhân hậu. Xin tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho Đức Thánh Cha, Hàng Giáo Phẩm, Giám Mục, Linh Mục Tu Sĩ nam nữ khắp nơi, chúng con xin lòng thương xót của Chúa tha hết mọi phần phạt cho các linh hồn, đặc biệt các linh hồn thai nhi, xin cho các linh hồn sớm về hưởng Nhan Thánh Chúa trên Quê Trời. Cùng với những lời nguyện riêng tư trong thầm kín và trên màn ảnh của mỗi người chúng con. Xin Chúa thương đón nhận những lời cầu của chúng con, và xin ban Ơn Thánh Thần Chúa cho mỗi người chúng con, để cho chúng con trở nên những nhân chứng Tình Yêu của Ngài. AmenChúng con cầu cùng Đức Chúa Trời, xưa đã cho Đức Chúa Thánh Thần xuống soi lòng dạy dỗ các Thánh Tông Đồ, thì rày chúng con cũng xin Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Thánh Thần lại xuống an ủi dạy dỗ chúng con làm những việc lành, vì công nghiệp vô cùng Đức Chúa Giêsu Kitô là Chúa chúng con. Amen
Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng.
Vì vậy, tôi xin Ðức Bà Maria trọn đời đồng trinh, các Thiên Thần, các Thánh và anh chị em, khẩn cầu cho tôi trước tòa Thiên Chúa, Chúa chúng ta.
5. Thánh Thi: (Mời chị Thúy)
chúng con xin ca ngợi hát mừng,
tuyên xưng Ngài là Đức Chúa.
Chúa là Cha,
Đấng trường tồn vạn đại,
hoàn vũ này kính cẩn suy tôn.
Trước nhan Chúa,
các tổng thần phủ phục,
mọi thiên thần
và đạo binh thiên quốc
đều cảm tạ và cung chúc tôn thờ,
chẳng khi ngừng
vang dậy tiếng tung hô:
Thánh! Thánh! Chí Thánh!
Chúa Tể càn khôn là Đấng Thánh!
Trời đất rạng ngời
vinh quang Chúa uy linh.
Bậc Tông Đồ
đồng thanh ca ngợi Chúa,
bao vị ngôn sứ tán tụng Ngài.
Đoàn tử đạo
quang huy hùng dũng,
máu đào đổ ra
minh chứng về Ngài,
và trải rộng
khắp nơi trần thế,
Hội Thánh Ngài
hoan hỷ tuyên xưng:
Chúa là Cha lẫm liệt uy hùng,
và Con Một Ngài chí tôn chí ái,
cùng Thánh Thần,
Đấng an ủi yêu thương.
Lạy Đức Ki-tô,
Con Chúa Trời hằng sống,
Ngài là Chúa hiển vinh
đã chẳng nề mặc lấy xác phàm
nơi cung lòng Trinh Nữ
hầu giải phóng
nhân loại lầm than.
Ngài đã ra tay
chiến thắng tử thần,
mở cửa trời
cho những ai tin tưởng.
Ngài hiển trị
bên hữu Chúa Cha,
ngày cuối cùng
sẽ giáng lâm thẩm phán.
Cúi lạy Chúa,
xin phù hộ bề tôi,
Ngài cứu chuộc
bằng bửu huyết tuôn tràn.
Xin được hợp đoàn
cùng muôn thần thánh,
phúc miên trường
vui hưởng ánh vinh quang.
Lạy Chúa,
xin cứu độ dân Ngài,
trên gia nghiệp này,
giáng muôn phúc cả,
dẫn dắt nâng niu đến muôn đời.
Ngày lại ngày,
con xin chúc tụng Chúa
và ca ngợi Thánh Danh
muôn thuở muôn đời.
Hôm nay,
xin Ngài giữ chúng con sạch tội,
dủ lòng thương, lạy Chúa,
xin dủ lòng thương.
Xin đổ tình thương
xuống chúng con, lạy Chúa,
như chúng con
hằng trông cậy nơi Ngài.
Con trông cậy nơi Ngài,
lạy Chúa,
xin đừng để con
phải tủi nhục bao giờ.
ĐC: Từ Xion, Đức Chúa sẽ mở rộng quyền vương đế của Người, Người hiển trị đến muôn đời muôn thuở. Ha-lê-lui-a.
Sấm ngôn của Đức Chúa
ngỏ cùng Chúa Thượng tôi
"Bên hửu Cha đây, Con lên ngự trị
để rồi bao địch thù,
Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân con.
Từ Xi-on, Đức Chúa sẽ mỡ rộng
Quyền vương đế của Ngài:
Giửa lòng địch quân, xin Ngài làm bá chủ.
Đức Chúa phán bảo rằng:
"Ngày đăng quang Con nắm quyền thủ lãnh,
Vẻ huy hoàng rực rỡ tựa thần linh.
Ngay trước lúc hừng đông xuất hiện,
Tự lòng Cha, Cha đã sinh ra Con."
Đức Chúa đã một lần thề ước,
Người sẽ chẳng rút lơì,
Rằng: "Muôn thuở, Con là Thượng Tế
Theo phẩm trật Men-ki-xê-đê."
Tâu Chúa Thượng, Đức Chúa ở bên hửu Ngài
Sẽ đập tan vương bá ngày phẩn nộ.
Dọc đường, Chúa Thượng tôi uống nơi mạch suối,
Nên sẽ ngẩng đầu thật hiên ngang.
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con,
cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu vạn đại. A-men.
ĐC: Từ Xion, Đức Chúa sẽ mở rộng quyền vương đế của Người, Người hiển trị đến muôn đời muôn thuở. Ha-lê-lui-a.
ĐC: Trước Thánh Nhan Chúa, địa cầu rung chuyển. Ha-lê-lui-a.
Thuở It-ra-en ra khỏi Ai-cập,
Thuở nhà Gia-cóp rời bỏ ngoại bang,
Thì Giu-đa trở thành nơi Chúa ngự,
It-ra-en nên lãnh địa của Người.
Vừa thấy thế, biển liền trốn chạy,
Sông Gio-đan cũng chảy ngược giòng.
Ví tựa bầy chiên, núi đồi nhảy nhót,
Như thể đàn cừu, gò nổng tung tăng.
Biển kia ơi, việc gì mà trốn chạy?
Gio-đan hỡi! cớ chi chảy ngược dòng?
Kìa núi đồi, sao nhảy nhót ví tựa bầy chiên?
Này gò nổng, sao tung tăng như thể đàn cừu?
Trước Thánh Nhan Chúa, hỡi địa cầu, hãy rung chuyển,
Trước thánh nhan Chúa Trời nhà Gia-cóp,
Người biến đá tảng thành hồ ao,
Và sỏi đá nên mạch nước dồi dào.
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con,
cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu vạn đại. A-men.
ĐC: Trước Thánh Nhan Chúa, địa cầu rung chuyển. Ha-lê-lui-a.
Lạy Con Một Thiên Chúa, Chúa Giêsu Kitô. Lạy Chúa là Thiên Chúa, là Chiên Thiên Chúa, là Con Đức Chúa Cha. Chúa xóa tội trần gian, xin thương xót chúng con; Chúa xóa tội trần gian, xin nhậm lời chúng con cầu khẩn. Chúa ngự bên hữu Đức Chúa Cha, xin thương xót chúng con. Vì, lạy Chúa Giêsu Kitô, chỉ có Chúa là Đấng Thánh, chỉ có Chúa là Chúa, chỉ có Chúa là Đấng Tối Cao, cùng Đức Chúa Thánh Thần trong vinh quang Đức Chúa Cha. Amen.
Thánh Ca: Hôn Lễ Chiên Thiên Chúa  
ĐC: Đức Chúa là Thiên Chúa toàn năng, đã lên ngôi hiển trị. Ha-lê-lui-a.
Ha-lê-lui-a!  Thiên Chúa ta thờ là Đấng Cứu Độ,
Đấng vinh hiển uy quyền.
Những lời Người phán quyết
Đều chân thật công minh. Ha-lê-lui-a.
Ha-lê-lui-a!  Nào ca ngợi Chúa đi,
Hỡi tất cả tôi trung của chúa,
Hỡi những ai lớn nhỏ
Hằng kính sợ Người. Ha-lê-lui-a.
Ha-lê-lui-a!  Đức Chúa là Thiên Chúa toàn năng
Đã lên ngôi hiển trị:
Nào ta hãy vui mừng hoan hỷ
Dâng Chúa lời tôn vinh. Ha-lê-lui-a.
Ha-lê-lui-a!  Vì nay ta đã tới ngày
Cử hành hôn lễ Chiên Thiên Chúa,
Và Hiền Thê của Người
Đã điểm trang lộng lẫy. Ha-lê-lui-a.
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con,
cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu vạn đại. A-men.
ĐC: Đức Chúa là Thiên Chúa toàn năng, đã lên ngôi hiển trị. Ha-lê-lui-a.
Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con là kẻ có tội khi này và trong giờ lâm tử. Amen
Sáng Danh Đức Chúa Cha, và Đức Chúa Con, và Đức Chúa Thánh Thần, như đã có trước vô cùng, và bây giờ, và hằng có, và đời đời chẳng cùng. Amen.
– Lạy Chúa Giêsu, xin tha tội cho chúng con, xin cứu chúng con khỏi sa hỏa ngục, xin đem các linh hồn lên Thiên Đàng, nhất là những Linh Hồn cần đến lòng Chúa thương xót hơn.
14. Bàn Tiệc Lời Chúa: (Mời chị Thúy)
"Lời cầu nguyện của người khiêm nhường vọng lên tới các tầng mây".
Trích sách Huấn Ca.
Chúa là quan án, Người không xem sao vinh quang loài người. Chúa không vì nể kẻ nghịch với người nghèo khó, và Người nhậm lời kẻ bị áp bức kêu cầu. Người không khinh rẻ kẻ mồ côi khẩn nguyện, cũng không khinh rẻ người goá bụa, khi nó bày tỏ lời than van.
Nỗi hồn đắng cay, của lễ được nhận, và tiếng kêu oan kíp thấu tầng mây. Lời cầu nguyện của kẻ khiêm nhường vọng lên tới các tầng mây: nó sẽ không yên lòng cho đến khi lời nguyện nó đến nơi, và nó chẳng rút lui cho đến khi Ðấng Tối Cao đoái nhìn. Chúa sẽ không trì hoãn, Người sẽ xét đoán những người công chính và sẽ ra lời phán quyết.
Đó là lời Chúa. Tạ ơn Chúa!
15. Đáp Ca & ALLELUIA: (May/Khải)
Ðáp: Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe (c. 7a).
1) Tôi chúc tụng Thiên Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Thiên Chúa linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui.
2) Thiên Chúa ra mặt chống người làm ác, để tẩy trừ di tích chúng nơi trần ai. Người hiền đức kêu cầu và Chúa nghe lời họ, Người cứu họ khỏi mọi nỗi âu lo.
3) Thiên Chúa gần gũi những kẻ đoạn trường, và cứu chữa những tâm hồn đau thương giập nát. Thiên Chúa cứu chữa linh hồn tôi tớ của Người, và phàm ai tìm đến nương tựa nơi Người, người đó sẽ không phải đền bồi tội lỗi.
16. BÀI ĐỌC II: (Mời Khải)
"Từ đây triều thiên công chính đã dành cho cha".
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Con thân mến, phần cha, cha đã già yếu, giờ ra đi của cha đã gần rồi. Cha đã chiến đấu trong trận chiến chính nghĩa, đã chạy đến cùng đường và đã giữ vững đức tin. Từ đây triều thiên công chính đã dành cho cha. Và trong ngày đó, Chúa là Ðấng phán xét chí công sẽ trao lại cho cha mũ triều thiên ấy; nhưng không phải cho cha mà thôi, mà còn cho những kẻ yêu mến trông đợi Người xuất hiện.
Lần đầu tiên cha đứng ra biện hộ cho cha, thì chẳng ai bênh đỡ cha, trái lại mọi người đều bỏ mặc cha: xin chớ chấp tội họ. Nhưng Chúa đã phù hộ cha và ban sức mạnh cho cha, để nhờ cha mà lời rao giảng được hoàn tất, và tất cả các Dân ngoại được nghe: vậy cha đã thoát khỏi miệng sư tử. Chúa đã giải thoát cha khỏi mọi sự dữ và cứu lấy cha để đưa vào nước Người trên trời. Nguyện chúc Người được vinh quang muôn đời! Amen.
Alleluia. Alleluia. - Chúa phán: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống; không ai đến được với Cha mà không qua Thầy"” - Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 18, 9-14
"Người thu thuế ra về được khỏi tội".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói dụ ngôn sau đây với những ai hay tự hào mình là người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác:
"Có hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người biệt phái, một người thu thuế. Người biệt phái đứng thẳng, cầu nguyện rằng: 'Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa vì tôi không như các người khác: tham lam, bất công, ngoại tình, hay là như tên thu thuế kia; tôi ăn chay mỗi tuần hai lần và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi'. Người thu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực và nguyện rằng: 'Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội'.
Ta bảo các ngươi: người này ra về được khỏi tội, còn người kia thì không. Vì tất cả những ai tự nâng mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên".
18. Suy niệm (Mời Vân)
Nhưng điều làm cho dụ ngôn sống động đến hôm nay thiết tưởng không những vì tính khái quát ấy mà đáng lưu ý hơn, theo ngôn từ báo chí, còn vì “tính xung kích” với những mũi nhọn không thể tránh né của nó.
Đẹp lắm nhưng cũng đau lắm. Khéo léo lắm nhưng cũng nhức nhối không kém. Xin chia sẻ về tính xung kích ấy.
1. Mũi nhọn thứ nhất: tố giác một não trạng tôn giáo đầy ảo tưởng
Đối với người Do Thái, luật Thiên Chúa là trên hết, đời sống của họ được khuôn đúc theo lề luật, xã hội của họ gắn liền với tôn giáo nên cũng được tổ chức theo lề luật. Đã có những thành phần ưu tuyển chuyên viên về lề luật được gọi là Luật sĩ và cũng có những thành phần khác chú tâm đến việc thi hành luật đến độ tỉ mỉ, đó là mấy ông biệt phái. Luật lệ là khuôn vàng thước ngọc cho đời sống. Quan điểm ấy không có gì đáng phàn nàn nếu qua lề luật người ta nhận ra bàn tay và tấm lòng của Thiên Chúa luôn dẫn đưa và giáo hóa con người. Nhưng quan điểm ấy trong thực tế đã không giữ được vẻ tinh ròng của nó mà đã bị biến chất dần dà theo năm tháng để trở thành một thái độ tôn giáo kệch cỡm, di căn trong nếp nghĩ và đồng thời méo mó trong thực hành. Và đây là một thực trạng nguy hiểm mà Chúa Giêsu gọi là “men Biệt phái” cũng là điều dụ ngôn hôm nay tố giác.
Nguy hiểm nhất là tất cả đã bị đảo lộn: luật lệ thay vì là phương tiện đã được nâng lên hàng mục đích và Thiên Chúa thay vì là cùng đích lại bị xếp xuống hàng phương tiện.
Nguy hiểm thứ hai là tất cả đã trở thành máy móc: làm như cứ chu toàn một số khoản luật là tức khắc người ta trở thành công chính và có quyền đòi hỏi Thiên Chúa phải ký tên đóng dấu chứng thực cho sự công chính này, giống như kiểu chấm công và báo công trong các xí nghiệp trước đây đã bị báo chí phê bình gay gắt, chấm công thì rất nhiều nhưng việc chẳng chạy bao nhiêu, ấy là chưa nói tới việc công, việc tư, lẫn lộn và thế là vỡ nợ thất bại.
Và nguy hiểm hơn hết là tất cả đã làm thành một ảo tưởng đặc dầy về quá khứ công trạng để rồi thành chuẩn mực phủ định những người không thuộc về phe cánh mình, không giống như mình, không đúng ý mình, kể cả Thiên Chúa nữa.
Ông Biệt phái trong dụ ngôn đã rơi vào cái ảo tưởng mà Chúa Giêsu muốn tố giác này:
Lời kinh của ông khởi đầu bằng tâm tình tạ ơn rất đẹp, nhưng đã nhanh chóng trở nên xấu bởi có ý đồ níu kéo Thiên Chúa thỏa hiệp với lối sống vụ luật “trên mức bó buộc” của ông. Có biết đâu ông đã ảo tưởng. Thiên Chúa vì yêu thương tạo dựng con người giống hình ảnh Ngài, nhưng chính ông lại xây dựng một Thiên Chúa theo hình ảnh của ông.
Và lời kinh của ông còn tồi tệ hơn khi tự hào cho mình là công chính để so sánh mình với đời sống bên ngoài của những người khác. “Đứng thẳng nguyện thầm” có vẻ tốt đấy, nhưng kênh kiệu làm sao và cũng ảo tưởng biết bao. Khẳng định mình đúng cách là tốt, nhưng khẳng định mình bằng cách phủ định kẻ khác, bằng cách dèm pha nói xấu bôi nhọ khinh chê người ta thì quả thật là trơ trẽn.
Và nguy hiểm cuối cùng đến từ những mối nguy hiểm trên là chính mình không còn cảm thấy nỗi hiểm nguy nào nữa, thành ra khô đạo mà tưởng mình sống đạo, phá đạo mà tưởng mình xây đạo, bài tôn giáo ngay giữa lòng tôn giáo và bóp nghẹt Thiên Chúa trong khi tưởng như mình vẫn tôn thờ Ngài, làm lu mờ Danh Chúa mà tưởng như mình đang làm sáng danh Ngài.
2. Mũi nhọn thứ hai: xây dựng một thực chất tôn giáo.
Nếu qua hình tượng ông biệt phái, dụ ngôn muốn tố giác một thứ đạo đức ảo tưởng đầy nguy hiểm, thì ngược lại qua ông thu thuế, dụ ngôn lại nhắm một mục đích tích cực nhưng cũng không kém phân xung kích, đó là xây dựng một nền đạo đức đích thực tôn giáo.
Nền đạo đức đích thực ấy dựa trên những thái độ cơ bản là không phải chỉ tin có Thiên Chúa mà phải tới chỗ tin vào Ngài. “Tin có” và “tin vào” là hai động từ gói ghém những thái độ khác nhau lắm dẫu ở đó đều hiện diện chữ “tin”. Không ít người tin có Thiên Chúa, nhưng để gọi được là tin vào Thiên Chúa thì còn phải hạ hồi phân giải tùy theo chất lượng chứng minh của cuộc sống. Ông biệt phái tin có Thiên Chúa quá đi chứ, nhưng nếu hỏi “ông có tin vào Ngài chưa?” thì phải trả lời là chưa, mà ngược lại, thay vì tin vào Ngài, đời sống ông lại cho thấy chỉ tin vào mình, cậy dựa vào sức mình để kèn cựa sao cho người khác xem mình là công chính.
Còn ông thu thuế, dẫu không cầu nguyện dài lời cũng cho thấy ông là người đã tới mức tin vào Thiên Chúa và phó thác hoàn toàn cho Ngài. Bởi thấy mình quá lem luốc theo mắt nhìn thành kiến của người đương thời, nên ông chỉ có thể đợi chờ một sự gột rửa trong mắt nhìn của Thiên Chúa; bởi thấy mình đã bất chính trong vòng quay nghiệt ngã của nghề nghiệp, nên con người ông nếu có cái gì phải tiến dâng thì đó chính là cuộc đời tội lụy của tấm lòng tan nát khiêm cung cúi đầu đấm ngực xin ơn tha thứ. Và bởi thấy mình chỉ đáng tội nên Thiên Chúa lại thấy ông chỉ đáng thương, nên bằng tình thương, Ngài đã ban ơn cho ông theo như ông tin vào Ngài.
Rõ ràng là tình thương Thiên Chúa ban cho con người như nước chảy về chỗ trũng, chỉ khi gặp tâm hồn khiêm tốn khai hoang, tình thương ấy mới có thể đổ vào tràn đầy chan chứa. Hay nói cách khác, tình thương Thiên Chúa là một “tình cho không biếu không”, nhưng chỉ những ai đã gạt bỏ ảo tưởng về mình để nhìn nhận mình là không, người ấy mới có thể nhận được tình thương của Thiên Chúa.
Tin vào Thiên Chúa sẽ gặp được tình thương của Ngài, còn chỉ tin vào mình rốt cuộc lại gặp chính mình trong những ảo tưởng chất chồng. Nhưng cũng phải thưa ngay rằng: luôn luôn có một sự quân bình giữa một đàng là tình thương Thiên Chúa và đàng khác là cố gắng của con người. Chỉ ỷ lại vào tình thương Thiên chúa cũng sẽ rơi vào ảo tưởng như là chỉ ỷ y vào sức mình. Thế nên, đạo đức đích thực chính là dung hòa giữa nỗ lực và cậy trông. Xin mượn kiểu chơi chữ của thánh Augustinô để minh họa. Ngài bảo ai càng cảm nhận về sự khốn cùng của mình, người ấy càng gặp được sự khôn cùng của tình thương Thiên Chúa. Ai sống hết mình với cái miseria của mình, người ấy cũng biết cách để tiếp nhận cái misericordia của Thiên Chúa. Giống như người say rượu một khi biết tật của mình mới hết khướt say.
3. Mũi nhọn thứ ba: cật vấn hôm nay.
Với hai mũi nhọn trên, dụ ngôn đã trở thành sống động và sở dĩ còn sức sống đến hôm nay là vì mũi nhọn thứ ba: dụ ngôn là lời cật vấn gởi đến mọi kẻ tin, ngân vang tới mọi sinh hoạt tôn giáo và len lỏi vào mọi ngõ ngách của cuộc sống đời thường. Thế nên vấn đề được đặt ra ở đây trên bình diện cá nhân cũng như tập thể với những thích ứng cần thiết là hãy thử nhận diện cuộc sống của mình và của cộng đoàn mình.
Có thể ta không gặp sừng sững một ông Biệt phái lộ liễu ngất ngưỡng ở trong lối sống đạo của ta, nhưng biết đâu cái ảo tưởng an toàn khi chu toàn các bổn phận trong đạo như ông biệt phái lại chẳng lây lan len lỏi lập lòe trong tâm thức của mình? Biết đâu lúc này khác hơn một lần ta đã tự ru mình vào giấc ngủ “tự hào” khi bằng lòng với cách thể hiện đức tin hiện tại? Biết đâu đó đây trong ngày sống ta đã chiều theo ý nghĩ so sánh đời ta với đời người khác về phương diện đạo đức, theo kiểu “Trông lên mình chẳng bằng ai, nhưng khi trông xuống chẳng ai bằng mình”? Xưa Chúa Giêsu gọi đó là “men Biệt phái”, nay có lẽ nên gọi là “virus BP” xin tránh xa.
Có thể ta thấy mình bỗng dưng gần gũi với ông thu thuế vì đời ta vương nhiều tội lụy, vì ta đi lễ thích đứng cuối nhả thờ, và vì ta cầu nguyện chỉ mong thật ngắn chẳng thích dài lời như Phúc Âm kể: “Ông thu thuế đứng đàng xa, không dám ngước mặt, vừa đấm ngực vừa cầu nguyện: Lạy Chúa xin thương con là kẻ tội lỗi”. Nhưng chưa chắc đâu, bởi ông thu thuế khiêm tốn hết mình để được thứ tha hết tình, còn ta có khi chỉ là khiêm tốn nửa mùa tưởng bở, như thoáng thấy qua trang Nhật Ký của Đức Gioan XXIII ngày nào: “Tôi tưởng mình là cậu bé Séraphim nhưng nhìn kỹ tôi lại thấy mình là một chú Lucife nhỏ”.
Và vượt lên tất cả chính là lời thầm nhủ: hãy tin vào tình thương của Chúa mà sống tốt cuộc sống Ki-tô của mình. Với người này có thể trút bỏ những ảo tưởng tự hào, với người kia có thể là nhen lên lòng sám hối khiêm cung.
Chiều qua khi đang sắp xếp lại sách vở, nghe cassette nhà ai mở bài “L’amour c’est pour rien” với lời hát “Tình cho không biếu không chớ nên mua bán tình yêu”, bất giác tôi nghĩ về tình thương Thiên Chúa: một tình thương luôn sẵn cho đi, một tình thương chẳng chờ đợi gì, một tình thương không mong đáp trả, một tình thương mãi mãi thứ tha.
Cầu chúc mọi người luôn tin vào tình thương Thiên Chúa để mãi vươn lên trong mọi cảnh ngộ cuộc đời, bởi xét cho cùng mỗi cảnh ngộ cũng là một dụ ngôn sống động ẩn chứa những mũi nhọn xung kích mời ta khám phá không ngừng.
19. Cùng hiệp lời cầu nguyện: (Mời Sophie)
những tội chúng con phạm
vừa mang dáng dấp tội Ađam,
lại vừa mang dáng dấp tội Cain.
Tội nào cũng là khép lại trên chính mình,
khước từ Thiên Chúa và quay lưng trước anh em.
Tội nào cũng lấy mình làm trung tâm
và quy tất cả về mình.
Xin cho chúng con đừng nhìn ngắm công trạng của mình,
nhưng nhìn vào những nén bạc Cha giao
mà chúng con chưa đầu tư sinh lợi cho đủ.
Xin cho chúng con đừng tự mãn nhìn về quá khứ,
nhưng hướng đến tương lai với bao điều cần thực hiện.
Lạy Cha,
xin cho chúng con đừng lấy đức hạnh của mình
làm thước đo người khác,
đừng cứng cỏi lạnh lùng khi đánh giá anh em.
Ước gì chúng con có quả tim như Con Cha,
hiền lành và khiêm nhượng,
để chúng con có thể mở ra đến vô cùng
trước những đòi hỏi của Cha và nhu cầu của anh em. Amen.
Lạy Chúa, chúng con là những người yếu đuối, bất toàn và bất nhẫn, không biết phải cầu nguyện thế nào cho phải đạo.
Xin cho chúng con biết khiêm tốn, vâng theo ơn soi sáng của Thánh Thần, để chúng con biết sống theo Thánh ý Chúa, hầu bền đỗ trong đức Tin và trung thành theo Chúa đến cùng. Amen.
Lạy Thiên Chúa, Đấng là nguồn mạch của tình yêu và sự sống, Cha của toàn thể nhân loại, Chúng con cảm tạ Cha vì sự đa dạng phong phú của các nền văn hóa và truyền thống tôn giáo trên thế giới.
Xin Cha soi sáng cho tâm trí và trái tim của những người có niềm tin khác nhau. Giúp chúng con vượt qua mọi rào cản của sự ngờ vực, định kiến và kỳ thị. Xin ban cho chúng con tinh thần đối thoại chân thành, Để chúng con biết lắng nghe nhau với sự tôn trọng sâu sắc, Nhận ra hạt giống sự thật và điều thiện hảo nơi niềm tin của người khác.
Xin Cha hướng dẫn các nhà lãnh đạo tôn giáo Để họ trở thành những người kiến tạo hòa bình và hòa giải, Không ngừng thúc đẩy sự hiểu biết và tình huynh đệ nhân loại. Xin cho các cộng đồng tôn giáo biết cùng nhau làm việc vì công ích, Bảo vệ phẩm giá con người, chăm sóc người nghèo và bảo vệ ngôi nhà chung.
Nguyện xin niềm tin của chúng con, dù khác biệt, Cũng sẽ cùng nhau cất lên lời ca ngợi Cha, Và trở thành nguồn sức mạnh chung để xây dựng một thế giới Bình an, công bằng và tràn đầy tình bác ái.
Chúng con cầu xin, nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
Con cám ơn Đức Chúa trời là Chúa lòng lành vô cùng, chẳng bỏ con, chẳng để con không đời đời mà lại sinh ra con, cho con được làm người, cùng hằng gìn giữ con hằng che chở con, lại cho ngôi hai xuống thế làm người, chuộc tội chịu chết trên Cây Thánh Giá vì con, lại cho con được Đạo Thánh Đức Chúa Trời cũng chịu nhiều ơn nhiều phép Hội Thánh nữa, và đã cho phần xác con (ngày/đêm) hôm nay được mọi sự lành, lại cứu lấy con kẻo phải chết tươi ăn năn tội chẳng kịp.
Vậy các Thánh ở trên nước Thiên Đàng, cám ơn Đức Chúa Trời thế nào, thì con cùng hợp cùng các Thánh mà dâng lên Chúa, cùng cám ơn như vậy. Amen
22. Kinh Trông Cậy và Các Câu Lạy: (Mời May)
Chúng con trông cậy rất Thánh Đức Mẹ Chúa Trời, xin chớ chê chớ bỏ lời chúng con nguyện, trong cơn gian nan thiếu thốn, Đức Nữ Đồng Trinh hiển vinh sáng láng.
Hằng chữa chúng con cho khỏi mọi sự dữ. Amen
Thưa: Lạy rất Thánh Trái Tim Đức Chúa Giêsu.
Đáp: Thương xót chúng con.
Thưa: Lạy Trái Tim cực thanh cực tịnh rất Thánh Đức Bà Maria.
Đáp: Cầu cho chúng con.
Thưa: Lạy Ông thánh Giuse là bạn thanh sạch Đức Bà Maria trọn đời đồng trinh.
Đáp: Cầu cho chúng con.
Thưa: Các Thánh Tử Vì Đạo nước Việt Nam.
Đáp: Cầu cho chúng con.
Thưa: Nữ Vương ban sự bình an.
Đáp: Cầu cho chúng con.
Lạy Đức Trinh Vương Hòa Bình là Mẹ thương xót, xin ban ơn cải thiện và thánh hóa dân tộc Việt Nam nhỏ bé chúng con.
Hỡi các Thánh Tử Đạo Việt Nam, xin cầu bầu Chúa, Mẹ ban ơn thánh hóa đặc biệt các Chủ Chăn dân tộc Việt Nam.
Xin Đức Trinh Nữ Maria cùng Thánh Tử chúc lành cho chúng con. Amen.
Xin Thiên Chúa toàn năng ban phúc lành cho tất cả chúng ta, xin Người che chở chúng ta khỏi sự dữ và dẫn đưa tới cuộc sống muôn đời. Amen.
Nhân danh Cha † và Con † và Thánh Thần †. Amen.
Giờ sinh hoạt tìm hiểu Kinh Thánh để tìm lời Chúa
Chương 14 - Sách Sáng Thế
Cuộc viễn chinh của bốn vua
1 Thời Am-ra-phen làm vua Sin-a, A-ri-ốc làm vua En-la-xa, Cơ-đo-la-ô-me làm vua Ê-lam và Tít-an làm vua Gô-gim,2 các vua này đánh nhau với Be-ra vua Xơ-đôm, Bia-sa vua Gô-mô-ra, Sin-áp vua Át-ma, Sem-ê-ve vua Xơ-vô-gim, và vua thành Be-la, tức là thành Xô-a.
3 Tất cả các vua vừa nói tập trung về thung lũng Xít-đim, tức là Biển Muối.4 Trong vòng mười hai năm, họ đã làm tôi vua Cơ-đo-la-ô-me, nhưng đến năm thứ mười ba thì họ nổi loạn.5 Năm thứ mười bốn, vua Cơ-đo-la-ô-me đến, cùng với các vua về phe ông. Họ đánh bại người Ra-pha tại Át-ta-rốt Các-na-gim, người Du-dim tại Ham, người Ê-mim tại Sa-vê Kia-gia-tha-gim6 và người Khô-ri ở vùng núi của họ tại Xê-ia, đến tận En Pa-ran, gần sa mạc.7 Rồi họ quay lại, đến Ên Mít-pát, tức là Ca-đê, và tàn phá toàn thể lãnh thổ người A-ma-lếch và cả người E-mô-ri lập cư ở Khát-xôn Ta-ma.8 Bấy giờ vua Xơ-đôm, vua Gô-mô-ra, vua Át-ma, vua Xơ-vô-gim và vua Be-la, tức là Xô-a, tiến ra và dàn trận tại thung lũng Xít-đim chống lại các vua kia:9 Cơ-đo-la-ô-me vua Ê-lam, Tít-an vua Gô-gim, Am-ra-phen vua Sin-a và A-ri-ốc vua En-la-xa, bốn vua chống lại năm vua.10 Thung lũng Xít-đim đầy những giếng nhựa đen; trong khi chạy trốn, vua Xơ-đôm và vua Gô-mô-ra rơi xuống đó, những người còn lại thì trốn lên núi.11 Những kẻ thắng trận chiếm đoạt tất cả tài sản của Xơ-đôm và Gô-mô-ra, cũng như tất cả lương thực của họ, rồi đi.
12 Họ bắt ông Lót, cháu ông Áp-ram, cùng với tài sản của ông, rồi đi; bấy giờ ông Lót đang ở Xơ-đôm.13 Một người thoát được đến báo tin cho ông Áp-ram, người Híp-ri, bấy giờ đang ở cụm sồi của ông Mam-rê, người E-mô-ri, anh em của ông Ét-côn và ông A-ne; họ là đồng minh của ông Áp-ram.14 Khi nghe tin người anh em họ hàng của mình bị bắt, ông Áp-ram liền huy động những người đã được tập luyện, là các tôi tớ sinh ra trong nhà ông, đến ba trăm mười tám người, và đuổi theo đến tận Đan.15 Ông và các tôi tớ của ông chia nhau ra tấn công họ vào ban đêm, đánh bại họ và đuổi theo đến tận Khô-va ở phía bắc Đa-mát.16 Ông đưa tất cả tài sản về; ông đưa cả ông Lót, người anh em họ hàng của ông, và tài sản của ông ấy về, cũng như các phụ nữ và dân chúng.
Ông Men-ki-xê-đê
17 Sau khi đánh bại vua Cơ-đo-la-ô-me và các vua cùng phe, ông Áp-ram trở về. Bấy giờ vua thành Xơ-đôm ra đón ông tại thung lũng Sa-vê, tức là thung lũng Nhà Vua.18 Ông Men-ki-xê-đê, vua thành Sa-lem, mang bánh và rượu ra; ông là tư tế của Thiên Chúa Tối Cao.19 Ông chúc phúc cho ông Áp-ram và nói:
“Xin Thiên Chúa Tối Cao, Đấng dựng nên trời đất,
chúc phúc cho Áp-ram!
20 Chúc tụng Thiên Chúa Tối Cao,
Đấng đã trao vào tay ông những thù địch của ông!”
Rồi ông Áp-ram biếu ông Men-ki-xê-đê một phần mười tất cả chiến lợi phẩm.
21 Vua Xơ-đôm nói với ông Áp-ram: “Người, thì xin ông cho lại tôi; còn tài sản, ông cứ lấy.”22 Ông Áp-ram nói với vua Xơ-đôm: “Tôi xin giơ tay lên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Tối Cao, Đấng dựng nên trời đất, mà thề:23 ‘Dù một sợi chỉ, dù một quai dép, bất cứ cái gì của ông, tôi cũng không lấy.’ Ông sẽ không có thể nói: ‘Tôi đã làm giàu cho ông Áp-ram.’24 Tôi không lấy gì cả, chỉ trừ những gì các người trai tráng của tôi đã ăn. Còn những người đã đi với tôi, là A-ne, Ét-côn và Mam-rê, họ sẽ lấy phần của họ.”
Cuộc viễn chinh của bốn vua
1 Thời Am-ra-phen làm vua Sin-a, A-ri-ốc làm vua En-la-xa, Cơ-đo-la-ô-me làm vua Ê-lam và Tít-an làm vua Gô-gim,2 các vua này đánh nhau với Be-ra vua Xơ-đôm, Bia-sa vua Gô-mô-ra, Sin-áp vua Át-ma, Sem-ê-ve vua Xơ-vô-gim, và vua thành Be-la, tức là thành Xô-a.
3 Tất cả các vua vừa nói tập trung về thung lũng Xít-đim, tức là Biển Muối.4 Trong vòng mười hai năm, họ đã làm tôi vua Cơ-đo-la-ô-me, nhưng đến năm thứ mười ba thì họ nổi loạn.5 Năm thứ mười bốn, vua Cơ-đo-la-ô-me đến, cùng với các vua về phe ông. Họ đánh bại người Ra-pha tại Át-ta-rốt Các-na-gim, người Du-dim tại Ham, người Ê-mim tại Sa-vê Kia-gia-tha-gim6 và người Khô-ri ở vùng núi của họ tại Xê-ia, đến tận En Pa-ran, gần sa mạc.7 Rồi họ quay lại, đến Ên Mít-pát, tức là Ca-đê, và tàn phá toàn thể lãnh thổ người A-ma-lếch và cả người E-mô-ri lập cư ở Khát-xôn Ta-ma.8 Bấy giờ vua Xơ-đôm, vua Gô-mô-ra, vua Át-ma, vua Xơ-vô-gim và vua Be-la, tức là Xô-a, tiến ra và dàn trận tại thung lũng Xít-đim chống lại các vua kia:9 Cơ-đo-la-ô-me vua Ê-lam, Tít-an vua Gô-gim, Am-ra-phen vua Sin-a và A-ri-ốc vua En-la-xa, bốn vua chống lại năm vua.10 Thung lũng Xít-đim đầy những giếng nhựa đen; trong khi chạy trốn, vua Xơ-đôm và vua Gô-mô-ra rơi xuống đó, những người còn lại thì trốn lên núi.11 Những kẻ thắng trận chiếm đoạt tất cả tài sản của Xơ-đôm và Gô-mô-ra, cũng như tất cả lương thực của họ, rồi đi.
12 Họ bắt ông Lót, cháu ông Áp-ram, cùng với tài sản của ông, rồi đi; bấy giờ ông Lót đang ở Xơ-đôm.13 Một người thoát được đến báo tin cho ông Áp-ram, người Híp-ri, bấy giờ đang ở cụm sồi của ông Mam-rê, người E-mô-ri, anh em của ông Ét-côn và ông A-ne; họ là đồng minh của ông Áp-ram.14 Khi nghe tin người anh em họ hàng của mình bị bắt, ông Áp-ram liền huy động những người đã được tập luyện, là các tôi tớ sinh ra trong nhà ông, đến ba trăm mười tám người, và đuổi theo đến tận Đan.15 Ông và các tôi tớ của ông chia nhau ra tấn công họ vào ban đêm, đánh bại họ và đuổi theo đến tận Khô-va ở phía bắc Đa-mát.16 Ông đưa tất cả tài sản về; ông đưa cả ông Lót, người anh em họ hàng của ông, và tài sản của ông ấy về, cũng như các phụ nữ và dân chúng.
Ông Men-ki-xê-đê
17 Sau khi đánh bại vua Cơ-đo-la-ô-me và các vua cùng phe, ông Áp-ram trở về. Bấy giờ vua thành Xơ-đôm ra đón ông tại thung lũng Sa-vê, tức là thung lũng Nhà Vua.18 Ông Men-ki-xê-đê, vua thành Sa-lem, mang bánh và rượu ra; ông là tư tế của Thiên Chúa Tối Cao.19 Ông chúc phúc cho ông Áp-ram và nói:
“Xin Thiên Chúa Tối Cao, Đấng dựng nên trời đất,
chúc phúc cho Áp-ram!
20 Chúc tụng Thiên Chúa Tối Cao,
Đấng đã trao vào tay ông những thù địch của ông!”
Rồi ông Áp-ram biếu ông Men-ki-xê-đê một phần mười tất cả chiến lợi phẩm.
21 Vua Xơ-đôm nói với ông Áp-ram: “Người, thì xin ông cho lại tôi; còn tài sản, ông cứ lấy.”22 Ông Áp-ram nói với vua Xơ-đôm: “Tôi xin giơ tay lên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Tối Cao, Đấng dựng nên trời đất, mà thề:23 ‘Dù một sợi chỉ, dù một quai dép, bất cứ cái gì của ông, tôi cũng không lấy.’ Ông sẽ không có thể nói: ‘Tôi đã làm giàu cho ông Áp-ram.’24 Tôi không lấy gì cả, chỉ trừ những gì các người trai tráng của tôi đã ăn. Còn những người đã đi với tôi, là A-ne, Ét-côn và Mam-rê, họ sẽ lấy phần của họ.”

